NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1427

cũng có và lúc nào cũng có máu anh hùng, có gan tử vì đạo. Họ thực tế lắm.

Thoạt tiên họ gờm bạo động: Lẽ thứ nhất vì nó thường kết thúc bằng một

thảm họa, lẽ thứ hai vì xuất phát điểm của nó trừu tượng.

Bởi vì, và điều này thật đẹp! Ai xả thân đều luôn luôn xả thân vì lý tưởng

và cũng chỉ vì lý tưởng. Khởi nghĩa là do hào khí. Hào khí có thể phẫn nộ,

do đó mà có bạo động vũ trang. Nhưng mỗi cuộc khởi nghĩa nhằm lật một

Chính Phủ hay một chế độ thật ra đều nhằm một cái gì cao hơn. Chẳng hạn,

phải nói rõ điểm này, những người cầm đầu cuộc khởi nghĩa 1832, đặc biệt

là những chàng trai hào hùng ở phố Chanvrerie không hẳn đánh vào Louis

Philippe. Số đông trong bọn họ, khi nói chuyện cởi mở, vẫn thừa nhận những

tính tốt của vị vua ở giáp ranh Cách Mạng và Quân Chủ đó; không ai thù

ghét ông. Nhưng họ đánh vào quyền truyền tử lưu tôn, nói là do Chúa ban, ở

chi thứ mà đại biểu là Louis Philippe, cũng như trước đó họ đánh chi trưởng

mà đại biểu là Charles X.

[383]

Và cái mà họ muốn đánh đổ trong khi đánh đổ

quân quyền ở nước Pháp, chúng tôi đã giải thích, chính là sự tiếm vị của con

người đối với con người và của đặc quyền đối với quyền lợi trên khắp thế

giới. Paris không vua sẽ dội nên cảnh thiên hạ hết bạo chúa. Họ lý luận như

vậy. Mục đích của họ xa vời hẳn rồi, mơ hồ có lẽ là lui về sau trước sự cố

gắng, nhưng mà lớn lao.

Như thế đấy. Và họ hy sinh cho những ảo ảnh đó, những ảo ảnh luôn luôn

là ảo tưởng đối với kẻ hy sinh nhưng lại mang cả lòng tin của con người.

Người nghĩa quân thi vị hóa và mỹ hóa khởi nghĩa. Họ lao vào thảm kịch say

sưa với những việc họ sắp làm. Biết đâu đấy? Có thể họ thành công. Họ là số

ít: Cả quân đội chống họ; nhưng họ bảo vệ chính nghĩa, luật thiên nhiên, chủ

quyền của mỗi người, một chủ quyền không thể phế bỏ, bảo vệ công bằng,

chân lý và nếu cần thì họ hy sinh như ba trăm chiến sĩ thành Spartiates thủa

xưa. Họ không tự liên hệ với Don Quichotte mà với Léonidas. Họ cứ đi tới

và khi đã tham chiến thì họ không lùi nữa, họ cúi đầu lao tới trước, đặt hy

vọng ở một chiến thắng phi thường rồi Cách Mạng sẽ hoàn tất, tiến hóa được

giải phóng, nhân loại mở rộng, tất cả đều được cởi bỏ xiềng gông. Còn

không thì như ở hẻm núi Thermopyles là cùng.

Những cuộc chiến vì tiến hóa đó thường thất bại, chúng tôi đã nói vì sao.

Quần chúng không ưa những cuộc tập dượt của các hiệp sĩ. Những khối nặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.