NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1549

phóng. Lão cho Cosette một cái áo bằng ren tỉnh Binche, của bà nội lão để

lại cho lão. Lão bảo: “Những mốt ấy bây giờ hồi phục lại, đồ cổ bây giờ

được mọi người ham chuộng. Những thiếu phụ trẻ thời ông đã già lại ăn mặc

như những bà già hồi ông còn bé tí". Lão moi tất cả đồ đạc trong những cái

tủ ô kéo hình bầu bầu, bằng sơn mài Coromandel, hàng bao nhiêu năm nay

vẫn đóng kín mít. Lão bảo: “Bắt các bà quý tộc này xưng tội đi chứ! Xem

bụng các bà ấy chứa những gì nào!" Rồi lão bới tung cả lên những cái ngăn

kéo bụng phệ đầy quần áo của các bà vợ, của các cô nhân tình của lão, của

các bà tổ mẫu nữa. Nào hàng tơ lụa Bắc Kinh, nào gấm vóc Damas, nào vải

vóc Lampas, nào hàng vân in màu, nào áo dài đắt tiền thành Tours, nào mùi

xoa Ấn Độ thêu bằng thứ chỉ bằng vàng có thể giặt được, nào những bức

thêu Gênes và Alençon, nào đồ kim hoàn kiểu cổ, nào những hộp kẹo bằng

ngà chạm những trận đánh nhau li ti, nào áo quần, đồ trang sức, ruy băng;

lão cho Cosette tất cả. Cosette say sưa ngây ngất trong mối tình Marius, nặng

ơn đối với lão Gillenormand. Nàng đương mơ giấc mơ hạnh phúc không

cùng satin, nhung lụa. Nàng tưởng như các vị thiên thần đang giơ tay đỡ lấy

những đồ cưới của nàng. Tâm hồn bay bổng trên khoảng trời xanh, vỗ đôi

cánh bằng hàng ren tỉnh Malines

Như ta đã nói, lão già cũng khoái chí chẳng kém gì đôi tình nhân đang

say sưa trong tình ái. Phố Filles Du Calvaire nhộn lên như nổi một điệu kèn

vui. Mỗi sáng, lão Gillenormand lại tặng Cosette một thứ. Những dải lụa là

tung nở lộng lẫy quanh mình Cosette.

Trong cảnh sống hạnh phúc, cũng nhiều khi Marius ưng nói chuyện trang

nghiêm; một hôm không biết nhân việc gì, chàng bảo:

— Những người thời Cách Mạng vĩ đại thật, danh tiếng lừng lẫy như đã

trải qua bao thế kỷ, như thể Caton hay Phocion, họ đã được ghi trên đài vân

thiên cổ.

— Vân cổ! Phải rồi, lụa vân cổ! Cảm ơn con. Chính ông đang chớm có

cái ý ấy.

Và ngày hôm sau, lão lại cho thêm Cosette một cái áo hàng vân cổ lộng

lẫy, màu nâu đen. Lão rút ra ở những đống vải cũ ấy một bọc triết lý:

— Tình yêu, được lắm. Nhưng phải thêm cái này chứ. Hạnh phúc thì phải

thêm cái gì phù phiếm. Hạnh phúc chỉ là cái cần thiết tối thiểu. Cứ tra bừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.