IX
CUỘC VUI TÀN TRONG CẢNH VUI VẺ
Bọn con gái còn lại một mình bèn đem nhau ra cửa sổ. Cứ hai người một,
họ tì tay lên bậc cửa, cúi nhòm ra ngoài và tán gẫu, nói chuyện truyền từ cửa
này sang cửa kia. Họ trông thấy bọn con trai từ quán Bombarda khoác tay
nhau đi ra. Chúng quay lại, vẫy tay cười, rồi đi lẫn vào đám đông đầy bụi
bặm của những ngày chủ nhật ở quảng trường Champs Élysées.
Fantine gọi với theo:
— Đừng đi lâu đấy nhé!
Zéphine hỏi bạn:
— Không biết rồi họ mang cái gì về cho chúng ta nhỉ?
— Chắc là đẹp lắm - Dahlia bảo.
Favourite thêm:
— Tớ thì tớ muốn là một thứ đồ vàng.
Rồi họ xao lãng, vì cảnh tấp nập ở phía bờ sông, trông qua màn lá những
cây lớn bên đường quá vui mắt. Lúc ấy đương là giờ khởi hành của các
chuyến xe thư và hành khách. Hầu hết các xe đi về Nam và về Tây đều qua
Champs Élysées. Phần lớn chạy dọc bờ sông rồi theo cửa ô Passy ra khỏi
thành phố. Cứ mỗi phút, một cỗ xe lớn sơn vàng và đen chở lặc lè, ầm ầm
chạy qua, hình thù méo mó xộc xệch vì mang đầy những hòm, những bọc,
những vali, những đầu người thoáng hiện, thoáng khuất. Đá lát đường nát
vụn dưới bánh sắt. Cỗ xe dáng giận dữ xông qua giữa đám người, như cả
một cái lò bễ tóe lửa và bốc bụi lên như khói. Cảnh huyên náo làm cho các
cô thích chí. Favourite reo:
— Nghe loảng xoảng tợn nhỉ! Như từng đống xích sắt tung bay.
Có một lúc, các cô trông thấy lờ mờ qua màn lá, một chiếc xe dừng lại
một thoáng rồi lại phóng lên. Fantine lấy làm lạ:
— Lạ chửa! Em cứ tưởng xe chuyến thì chẳng bao giờ đỗ lại.
Favourite so vai:
— Cái con bé Fantine này thật là kỳ! Tao đến phải đi coi mày như một
của lạ. Chẳng có cái gì là không làm cho mày ngạc nhiên. Đây nhé! Tao là