NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 350

đường ngồi xe chắc lạnh lắm! Có thể cho tôi gặp nó một lát thôi không? Rồi

lại ẵm nó ra ngay mà. Ông là chủ nhân ở đây, ông cho phép nhé, nhé!

Ông cầm lấy tay Fantine:

— Cosette xinh lắm. Cosette khỏe mạnh. Rồi chị sẽ được thấy nó, hãy cứ

bình tĩnh. Chị nói nhiều quá, lại thò cả tay ra ngoài giường, rồi lại ho đấy.

Thực vậy, chị vừa nói vừa ho rũ rượi.

Chị nằm yên, sợ nằn nì mãi thêm hỏng việc. Chị đang muốn mọi người

tin ở chị. Và chị bắt sang những chuyện bâng quơ:

— Làng Montfermeil cũng xinh đấy chứ? Mùa hè đến đấy chơi được. Vợ

chồng nhà Thénardier làm ăn có khá không nhỉ? Xứ ấy khách qua lại cũng

chẳng nhiều gì. Quán cơm nhà ấy cũng là loại tồi thôi.

Ông Madeleine vẫn nắm lấy bàn tay chị và nhìn chị, lo lắng. Ông đến

thăm chị để nói những điều mà bây giờ đây ông lại băn khoăn không nỡ nói

ra. Ông thầy thuốc thăm bệnh xong đã về, chỉ còn bà xơ Simplice ở lại trong

phòng với hai người thôi.

Giữa cảnh tĩnh mịch ấy, bỗng Fantine reo lên:

— Tôi nghe thấy tiếng nó rồi! Trời ơi! Tôi nghe thấy tiếng nó rồi!

Chị giơ tay ra hiệu để mọi người yên lặng, cố nín thở và lắng tai nghe, có

vẻ khoái chí lắm. Bấy giờ có một đứa trẻ đang chơi ở ngoài sân, con của bà

gác cổng hay của một người thợ nào đó. Cũng là một sự tình cờ như vẫn

thường hay xảy ra, do một bàn tay huyền bí cố tình xếp đặt trong những

trường hợp bi thảm như vậy. Đứa bé, một em gái đi đi lại lại, chạy nhảy cho

ấm, vừa cười vừa hát véo von. Chao ôi! Còn có chuyện gì mà trò chơi trẻ

con không xen vào? Chính Fantine đã nghe thấy con bé ấy đang hát.

— Trời ơi! Con Cosette nhà tôi! Tôi nhận ra được tiếng nó mà.

Đứa bé chợt đến gần rồi lại chợt đi ra xa, tiếng nó nhỏ dần. Fantine cố

nghe một lúc nữa rồi mặt sa sầm xuống và ông Madeleine thấy chị lẩm bẩm:

— Cái ông thầy thuốc này tai ác làm sao, không cho ta được nhìn thấy

con ta. Mặt mũi ông ấy gì mà đáng ghét thế!

Nhưng rồi những ý nghĩ vui vẻ trở lại. Chị ngả đầu xuống gối lẩm bẩm

một mình:

— Giờ thì mẹ con ta sắp được sung sướng rồi! Ta sẽ có một cái vườn nhỏ

trước hết! Ông Madeleine đã hứa như thế mà. Con ta chơi đùa ở ngoài vườn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.