NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 419

tranh. Và lần này, con người thiên tài đã bị con người tính toán đánh bại.

Bấy giờ cả hai phía đều đợi viện binh. Napoléon đợi Grouchy, Grouchy

không đến. Wellington đợi Blücher, Blücher đến kịp thời. Người tính toán

giỏi đã thắng. Wellington đã giành lại thế thắng cho chiến tranh cổ điển. Hồi

mới xuất hiện, Bonaparte đã gặp nó ở Ý và đã đánh bại nó một cách oanh

liệt. Voi non ra mặt, trâu già chạy dài. Chiến thuật cũ như bị sét đánh, mất

tinh thần. Cái anh chàng người Corse hai mươi sáu tuổi ấy, cái chú dốt kiêu

hùng ấy là quái gì mà dám đem một nhúm người không lương thực, không

đạn dược, không trọng pháo, không giày dép, chẳng ra quân đội binh lính gì,

cứ thế tay không nhảy vào hàng trận đầy đủ mọi thứ của tất cả Châu Âu liên

kết lại. Thế mà anh ta đã chiến thắng vô lý trong những điều kiện không sao

có thể chiến thắng được, làm cho người ta không tài nào hiểu nổi. Cái anh

chàng cuồng tử ấy lại cùng với nhúm người đó, chẳng kịp nghỉ ngơi gì, liên

tiếp nghiền nát năm đạo quân của Hoàng Đế Đức, đuổi dồn tướng Beaulieu

lên lưng tường Alvinzi, xô Wurmser vào Beaulieu, đẩy Mélas lên Wurmser

và dồn cục Mack vào Mélas,

[83]

cái anh chàng ấy ở đâu ra thế? Cái anh

chàng chân ướt chân ráo trong nghiệp chinh chiến mà sáng rỡ như sao đó là

ai? Trường phái cổ điển về khoa học quân sự chịu thua anh ta nhưng chẳng

thừa nhận anh ta. Có lẽ từ đó mà những người theo đường lối quân sự cũ, nề

nếp, chân phương tính toán, thận trọng, sinh ra căm hờn không đội trời

chung với đường lối chiến thuật mới ào ạt, nảy lửa, linh hoạt, thần tình.

Ngày 18 tháng 6 năm 1815, mối căm hờn ấy đã được rửa sạch và dưới Lodi,

Montebello, Montenotte, Mantoue, Marengo, Arcole, nó đã ghi chữ

Waterloo. Những kẻ tồi đã thắng, đa số lại được yên lòng. Khôi hài thật,

nhưng số mệnh lại đồng tình. Vào lúc mạt vận của mình, Napoléon đã gặp

lại Wurmser hồi trẻ. Chỉ cần nhuộm trắng đầu Wellington là chúng ta có

Wurmser.

Waterloo là một trận đánh vào loại một mà kẻ chiến thắng lại là một

tướng cầm quân loại hai. Trong trận Waterloo, đáng khâm phục là nước

Anh, là lòng cương nghị Anh, chí kiên quyết Anh, là dòng máu Anh: Cái rực

rỡ nhất ở đây nói hơi thất lễ, chính là bạn thân nước Anh. Không phải là

người chỉ huy, mà là quân đội Anh.

Wellington, trong một bức thư gửi cho Huân Tước Bathurst, tuyên bố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.