NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 467

như nghiêng xuống đứa trẻ này.

Sao Mộc đang lặn ở phương xa thăm thẳm. Con bé kinh hoàng nhìn ngôi

sao to, lạ lùng kia. Ngôi sao lúc ấy đang đến sát chân trời, xuyên qua làn

sương đêm dày đặc, trông đỏ đòng đọc. Sương mù nhuốm một màu đỏ ghê

rợn làm cho ngôi sao to thêm ra. Giống như một vết loét ngời sáng. Gió lạnh

từ đồng thổi vào. Rừng tối om! Không một tiếng lá sột soạt, không một gợn

sóng, thứ ánh sáng mờ mờ, mát mẻ những đêm mùa hạ. Các cành cây to

dựng đứng trông gớm chết. Mấy bụi cây gầy guộc, hình thù kỳ quặc đang rít

gió ở ven rừng. Đám cỏ cao vút nhung nhúc dưới làn gió thổi, như một đàn

lươn. Những cây gai vặn vẹo như những cánh tay dài nghêu có vuốt đang giơ

ra bắt mồi; mấy cành khô gió thổi cuốn nhanh qua như kinh hãi chạy trốn cái

gì sắp tới. Tứ bề toàn là cảnh mênh mông kinh khủng.

Bóng tối làm cho choáng váng. Con người cần có ánh sáng. Kẻ nào đi vào

chỗ không phải là ánh sáng sẽ thấy lòng hồi hộp. Hễ mắt thấy mù mịt trí óc

cũng thấy bàng hoàng. Trong nguyệt thực, trong đêm đen, trong cảnh u ám

khói muội, người bạo nhất cũng có phần ngại ngùng. Không ai đi trong rừng

đêm mà không run rẩy. Bóng đêm và cây cối là những khối đáng sợ. Một

hiện thực kỳ ảo mọc ra từ cõi mập mờ sâu thẳm. Cái không tưởng tượng

được sẽ hình thành cách anh mấy bước rõ ràng như bóng ma. Anh sẽ thấy

lung linh trong không gian hay trong đầu óc, một cái gì mập mờ vô định như

những đóa hoa nhìn thấy trong mơ. Phía chân trời có những bóng dáng dữ

tợn. Anh hít thở từng luồng gió từ khoảng không đen tối. Anh thấy sợ và

muốn nhìn ra phía sau. Những hốc đêm, những đồ vật trở nên bơ phờ, những

hình bóng lặng lẽ tan biến khi anh bước tới, những dáng điệu rũ rượi lờ mờ,

những bụi bờ giận dữ, những đầm vũng nhờ nhờ, hình ảnh ảm đạm phản

chiếu trong cảnh tang ma, cảnh vắng lặng mênh mông của hầm mộ, những

sinh linh bí ẩn, những cành lá huyền bí nghiêng mình, những thân cây dễ sợ,

những bụi cỏ rùng mình mãi không thôi. Trước tất cả những cái ấy, anh

không có gì che chở, gan lì mấy cũng không tránh khỏi giật mình, cũng thấy

mình sắp hoảng loạn. Anh cảm thấy có cái gì gớm ghiếc như thể linh hồn

anh nhập vào bóng tối. Trạng thái nhập vào bóng tối đó rất thảm hại đối với

trẻ con.

Cảnh rừng là cảnh tận thế. Và cái đập cánh của một linh hồn bé bỏng dội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.