NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 485

lót xanh đỏ quấn cho con mèo con, tha hồ cho nó kêu gào giãy giụa. Nó vừa

làm cái công việc quan trọng và khó khăn đó, vừa thủ thỉ với con em; giọng

con trẻ nghe êm ái, dễ thương lạ, đẹp như cánh bướm huy hoàng và cũng

như cánh bướm vừa định ghì lấy, đã bay mất.

— Em nom mà xem, con búp bê này thích bằng mấy con búp bê kia. Nó

biết động đậy, nó biết kêu, người nó lại ấm cơ. Đấy! Em nom mà xem,

chúng mình chơi với nó nhé. Giả vờ nó là con gái chị; chị thì vờ làm một bà.

Chị đến chơi với em rồi em nhìn nó, rồi em thấy nó có râu, em lạ quá. Rồi thì

em lại thấy cái tai nó, rồi lại cái đuôi, em lại lạ quá. Thế rồi em bảo: Trời ơi,

kìa! Chị mới bảo em: Thưa bà, vâng, con cháu tôi nó như thế đấy. Bây giờ

thì bọn con gái, đứa nào cũng thế cả.

Azelma ngây người ra mà nghe Éponine nói. Lúc ấy, bọn khách uống

rượu đang hát một bài hát tục tĩu rồi cười vang, làm rung trần nhà.

Thénardier cũng hát theo để kích thích thêm.

Cũng như giống chim bạ cái gì cũng tha về làm tổ được, bọn trẻ con thì

cái gì cũng làm được búp bê. Hai chị em Éponine và Azelma còn mải quấn

cho con mèo thì Cosette cũng quấn cho cái gươm. Quấn xong, nó bế lên tay

và khe khẽ ru. Búp bê là một đòi hỏi bức bách của các em bé gái và đó là

biểu hiện đáng yêu của nữ tính ở tuổi trẻ con. Chăm sóc, vá may, trang điểm,

thay áo quần, dạy dỗ, mắng mỏ chút ít, ru ẵm, vỗ về, dỗ ngủ, coi một đồ vật

là một sinh linh, tương lai của người đàn bà là ở đấy. Em bé gái lúc mơ

tưởng líu lo, lúc vá may quần áo hay tã lót nhỏ xíu, lúc may cái áo ngoài, cái

yếm, cái áo lót xinh xinh. Cứ vừa làm như thế mà đứa trẻ dần dần trở thành

một cô gái nhỏ, cô gái nhỏ thành cô gái lớn, cô gái lớn trở thành thiếu phụ.

Đứa con đầu lòng sẽ thay chân con búp bê cuối cùng. Một đứa bé gái thiếu

búp bê thì cũng khổ sở gần như người đàn bà không con và cũng là chuyện

vô lý. Vì thế, Cosette lấy thanh gươm làm con búp bê.

Còn mụ Thénardier thì mon men đến gần người áo vàng. Mụ nghĩ thầm:

“Chồng mình nói phải, hay đây là ông chủ ngân hàng Laffitte? Có những

nhà giàu cứ hay bông phèn như thế".

Mụ đến bên bàn khách, tì tay nói:

— Thưa ông…

Thấy tiếng “ông” khách quay lại. Từ nãy mụ chỉ một giọng gọi khách là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.