NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 637

là Saint Benoît Sur Loire ở đất Pháp là gì, mặc dù ngài chết trên đất Ý, ở

Mont Cassin, ngày thứ bảy 21 tháng 3 năm 543? Tất cả những sự việc ấy là

hiển nhiên không chối cãi được. Ta ghét những kẻ cầu nguyện giả dối, ta thù

những quân tà đạo, nhưng ta còn thù ghét hơn kẻ nào nói trái những điều đó.

Chỉ cần đọc lại Arnoul Wion, Gabriel Bucelin, Trithème, Maurolicus và Luc

D’Achery.

Mẹ Nhất nghỉ để thở, rồi quay lại bảo Fauchelevent:

— Lão Fauvent, thế là được chứ?

— Bẩm mẹ, vâng, được ạ.

— Trông cả ở lão được chứ?

— Con xin tuân lệnh.

— Tốt lắm!

— Con xin hết lòng với tu viện.

— Được rồi. Lão đóng quan tài. Các bà khiêng quan tài vào nhà nguyện.

Cầu kinh xong họ trở lại nhà tu. Khoảng giữa mười một giờ và nửa đêm, lão

sẽ mang thanh sắt đến. Việc gì cũng tiến hành hết sức bí mật. Ở nhà nguyện

chỉ có bốn mẹ trong ban đồng ca, mẹ Ascension và lão thôi.

— Và bà xơ đứng cọc.

— Bà ấy sẽ không quay mặt lại.

— Bà ấy sẽ nghe thấy.

— Bà ấy không lắng tai nghe. Vả lại điều nhà tu kín biết thì người đời

không biết.

Mẹ Nhất nghỉ một lần nữa rồi mới nói tiếp:

— Lão sẽ cởi bỏ chiếc nhạc. Không cần để cho bà đứng cọc biết là có lão

ở đấy.

— Bẩm mẹ rất kính…

— Gì thế?

— Ông y sĩ đến khám chưa ạ?

— Bốn giờ rưỡi chiều hôm nay. Đã có hiệu chuông cho người đi báo. Thế

ra lão không nghe tiếng chuông hiệu lệnh nào cả ư?

— Con chỉ chăm chú nghe hiệu chuông gọi con thôi.

— Cái đó tốt, lão Fauvent ạ.

— Bẩm mẹ chắc phải kiếm cái đòn dễ đến vài mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.