chong chóng kỳ lạ luôn luôn đổi chiều, mỗi lần có gió mới thổi lên.
Mặc dù những cái hay đẹp ấy, tôi vẫn ngại rằng sự ghen tị, lòng ích
kỷ của các nhà văn đã sẵn có đặc quyền lại rìm các tác phẩm của
tôi, bởi vì tôi hiểu rằng người ta dành cho những kẻ mới vào nghề
đủ mọi điều cay đắng.
Thưa ngài, tôi biết ngài là một vị Mạnh Thường Quân sáng suốt
của giới văn học nên đánh bạo cho con gái tôi đến để giãi bày với
ngài tình cảnh khốn khó của tôi, hiện mùa đông này trong nhà củi
không, bánh cũng không. Tôi xin ngài cái vinh dự được tặng ngài
vở kịch trên, cũng như những vở sau này, chính là vì tôi muốn có
hân hạnh được ngài bảo chợ, được nêu tên ngài trên sách của tôi.
Nếu ngài ra tay cưu mang tôi lúc này, tôi sẽ viết một bài thơ để tạ
ơn ngài. Bài thơ này, tôi cố gắng viết cho thật hoàn hảo để kịp đưa
hầu ngài xem, rồi in lên đầu vở kịch và ngâm trên sân khấu.
Kính gửi ông bà lời chào kính trọng
Genflot, nhà văn.
T.B: Dù chỉ là bốn mươi xu thôi.
Tôi xin lỗi ngài đã phải cho con gái tôi đến hầu ngài, đáng lẽ tôi
thân đến mới phải, nhưng quần áo tồi tàn quá, tôi không thể ra
đường được…”»
Marius mở bức thứ tư. Địa chỉ đề như sau: “Kính gửi cụ có lòng từ thiện
ở nhà thờ Saint Jacques Du Haut Pas”. Chỉ có mấy dòng sau đây:
«“Thưa cụ có lòng từ thiện,
Nếu cụ quá bộ đến nhà chúng tôi, cụ sẽ thấy một cảnh hoạn nạn
khốn cùng, chúng tôi sẽ trình cụ đủ giấy tờ chứng thực tình cảnh
của chúng tôi.
Thấy những giấy tờ ấy, tấm lòng nhân hậu của cụ sẽ dung động
một nỗi cảm thương hào hiệp. Xưa nay các bậc hiền triết thường
vẫn cảm súc mãnh liệt.
Cụ vốn giàu lòng chắc ẩn, xin cụ cũng hiểu cho rằng con người
ta có túng thiếu đến cùng cực và khổ tâm lắm mới xin giấy Nhà
Nước chứng thực cho tình cảnh của mình, để mong được giúp đỡ