NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 169

Cảnh tượng thật lạ lùng. Như một màn song tấu kịch câm.
Thế rồi, Marc có vẻ mệt đứt hơi vì công việc thu hoạch những ký ức xấu

xa.

- Tốt lắm, tuyệt lắm… Và bây giờ, anh sẽ đi tìm tất cả những ký ức tốt

đẹp - thậm chí không cần mở ra xem nó là gì… Anh sẽ tập hợp chúng lại,
tất cả những gói ký ức ấy… Anh sẽ dán chúng lại với nhau thành một khối
to, thành một trái cầu suy nghĩ lớn nhất và đẹp nhất, chứa toàn những tư
tưởng tử tế! Được không?

Marc gật đầu ra dấu chấp thuận, và đã bắt tay vào làm việc.
Thật khó nói lúc này anh làm điều đó là có ý thức hay không. Nhưng dù

sao đi nữa, trông anh có vẻ rất chi là tập trung lao động!

- Xong rồi chứ?... – Lou White hỏi. Rồi thì anh sẽ phóng lớn trái cầu tử

tế này lên hết mức anh có thể. Nào!

Hơi thở của Marc đột ngột mạnh lên, và từ ngấn nước mắt quanh mi anh

đã trào ra những giọt lệ nóng hổi.

- Từ từ thôi… nhưng tự tin vào… Anh mới bắt đầu thôi… Tôi muốn anh

ý thức được những hạn chế trong Cảm nhận của mình… Hãy nhìn, nghe và
ngửi… xa nhất trong khả năng của anh… Dùng trí tưởng tượng nào… Vượt
ra khỏi Thế giới… đến tận rìa Vũ trụ!... Và khi đã đến được đó rồi: tiếp tục
phóng đại trái cầu tư tưởng và ký ức tốt đẹp của anh… cho đến khi nó ngập
tràn cả Vũ trụ này…

Làm đi!
Điều này lấy của Marc nhiều phút và hình như rất nhiều cố gắng. Nhưng,

trong bóng đêm, anh ngày càng tỏa sáng.

Thật cao trên bầu trời, vầng trăng khó nhọc xuyên ánh sáng vào âm u của

đêm tối, nhuộm những sắc màu bí ẩn cho vài đám mây lẻ loi đang du hành
khá gần mặt đất, xô dạt cùng giông gió.

Và rồi, dường như Marc ổn định lại, như thể đã hoàn thành nhiệm vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.