NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 290

- Đúng, gờ tròn... còn nữa, nó rất nặng.
- OK, – Jonathan đáp giọng hài lòng. Cứ dùng tay giữ lấy nó, như thế, và

nói tôi nghe... khi cô đẩy nó đến phía trước... nó có lùi không?... có đẩy đi
luôn được không?... hay có điều gì đó giữ nó lại?

Cô gái tập trung một lúc, rồi trả lời:
- Có cái gì đó giữ nó lại...
- Được, có lẽ vì thế mà lần trước nó quay trở lại đấy... Cứ như là, có mấy

sợi dây đai giữ nó lại, hay nó vướng vào bụi gai...

Vừa nói, Jonathan vừa nhận ra cô gái mặc một kiểu quần jean có hai dây

đai đeo trên vai. Thật là hợp tình hợp cảnh mà! Bàn tay kia của cô gái đã
thay đổi, không kẹp giữa hai chân nữa mà để trên bàn, bình yên. Có thay
đổi, dấu hiệu tốt! – anh nghĩ.

- Nó bám thế nào? – Jonathan tiếp. Dính vào thôi hay cắm vào cô?
- Nó cắm vào tôi luôn, – cô gái lập tức trả lời, kèm một cái nhăn mặt.

- Ồ... vậy thì phải rất cẩn thận mới được... cẩn thận rút mạnh nó ra... đủ

mạnh để làm bật rễ nó luôn, nhưng cẩn thận không làm đứt nhé... để kéo rễ
nó ra hết... ai biết đâu rễ nó có thể đến luôn ngón chân thì sao?... Cố rút hết
nó ra nhé...

Nói đến ngón chân, Jonathan nhìn xuống đôi chân cô giờ rất tĩnh lặng.

Tay trái và tay phải của cô gái lúc này hợp tác với nhau để lôi ra ngoài sợi
dây “tưởng tượng”, kéo nó ra như một thanh kiếm trước đó đã xuyên ngập
cô từ đầu đến chân. Cô gái tập trung cực độ. Dù trước đó cô có nói không
tin rằng mình sẽ thay đổi, giờ cô có vẻ dấn thân hết mức. Trông cô hành
động vừa đẹp, vừa ngây thơ lại vừa hết lòng hết dạ.

Lòng tin, – Jonathan nghĩ. Cô ấy có lòng tin. Và tất cả được kéo hết ra

ngoài.

Cô gái làm một cử chỉ như thả một vật xuống trước mặt mình. Trông cô

giãn hẳn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.