NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 311

ngay lập tức tiến vào tương lai cô nhìn thấy đó. Rồi anh nói với cô:

- Bây giờ cô chỉ còn cần mở mắt ra. Điều tuyệt diệu đó đang chờ cô,

cùng tất cả những món quà mà cuộc sống đã để sang một bên, dành riêng
cho cô, đã chờ cô trong suốt bao năm!

Nhưng cô gái lại nhăn mặt lần nữa.
- Tôi không thể mở mắt ra được, – cô run lên.
- Vì sao? – Jonathan hỏi nhẹ nhàng.

- Tôi sợ! – cô trả lời, òa lên khóc.
Đôi tay cô giơ ra hướng về phía anh. Jonathan tiến tới một bước, và cô

gái chộp lấy vai anh. Cô vẫn nhắm nghiền mắt.

- Tôi ở đây, tôi ở đây mà, – Jonathan nói, ngạc nhiên vì cử chỉ của cô.

Cô gái cuối cùng cũng bình tĩnh lại được, và chớp chớp mắt, mở mắt ra.

Cô nhìn quanh như thể người mù lần đầu tiên được thấy.

Rồi cô nhanh chóng quay nhìn vị trí cô đã trút xuống ký ức đớn đau kia.

Jonathan đứng chắn tầm mắt cô ngay lập tức.

Cô gái có vẻ hoảng hốt:

- Nó không có ở đó nữa, – cô lặp đi lặp lại. Tất cả những năm tháng ấy...

giờ không còn nữa... Không còn nữa!

Cô lấy tay chụp vào không khí, vào nơi trước kia ký ức đó đeo đẳng bám

theo cô. Chẳng còn gì ở đó! Cô ngạc nhiên quá đỗi, gần như bị sốc, và cô
sụp xuống khóc. Cho đến ngày hôm nay cô chưa từng để cho mình sụp đổ,
cho mình khóc.

- Không thể được... tất cả những năm tháng ấy... giờ đã qua! Cô gieo

mình vào tay Jonathan. Anh đón lấy cô, có chút phiền ngại. Anh cảm thấy
cô áp sát vào anh thân hình gầy guộc, rung lên vì những cơn nức nở.

- Được rồi, – anh trấn an cô... Mọi chuyện đã kết thúc rồi... qua rồi.
Như thể tâm hồn của họ cũng đang ôm nhau vậy. Anh đã biết về sự

thông thương tinh tế giữa những tạo vật, nên tiếp tục trấn an cô gái với tinh
thần của mình, tay anh thì vuốt tóc cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.