NHỮNG QUY TẮC MẸ NGHIÊM KHẮC DẠY CON TỰ LẬP - Trang 7

chúng tôi khỏe mạnh, nhanh nhẹn và thông minh. Họ có muốn chúng
tôi vui vẻ không? Có chứ, tôi tin là họ muốn vậy – mặc dù tôi ngờ rằng
không phải theo nghĩa của từ “vui vẻ” mà các bậc cha mẹ ngày nay
thường dùng. Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh bạn quay ngược về quá
khứ vào thời điểm họ đang ở trong phòng làm việc, ngồi trên cái đi-
văng bằng gỗ thông thịnh hành hồi những năm 1970 để uống cà phê sau
bữa tối và hỏi họ rằng: “Ông bà có muốn con cái lớn lên hạnh phúc
không?” Họ sẽ nhìn lên, bối rối, và trả lời: “Có chứ, nhưng điều chúng
tôi thực sự muốn là con cái mình sẽ được chuẩn bị tốt để có thể tự tạo ra
cuộc sống tốt theo ý chúng, chính điều đó sẽ khiến chúng mãn nguyện.”

Và nếu bạn hỏi họ: “Nhưng ông bà không muốn làm cho chúng hạnh

phúc ư?” Tôi chỉ có thể hình dung ra cảnh mẹ tôi khéo léo đặt cốc cà
phê xuống: “Đó chẳng phải việc của tôi.” Điều này thật ngọt ngào!

Bạn sẽ không bao giờ bắt gặp mẹ tôi mải mê theo đuổi các phương

pháp dạy con và thốt lên câu “miễn là con hạnh phúc…” Ở chừng mực
nào đó, tôi ngờ rằng mẹ tôi chẳng hề nghĩ đến điều đó, bà cho rằng
hạnh phúc là hệ quả tất yếu của những đức tính mẹ thật sự muốn chúng
tôi có: tự lập, tự tin, và biết điều. Đó chính là con đường vững chắc mà
chúng tôi đã đi, tránh được càng nhiều thói hư tật xấu thường thấy càng
tốt, hoặc ít nhất vượt qua những thói xấu đó một cách mạnh mẽ và
thông minh và học cách đi bằng chính đôi chân của mình.

Bà mẹ nghiêm khắc ngày nay (Chính là tôi và bạn)

Hóa ra dự đoán tôi sẽ rất giống mẹ mình đã đúng, hay gần đúng. Khi

các con trai của tôi không còn là những đứa bé yếu ớt và bắt đầu bước
sang tuổi thiếu niên. Khi mới làm mẹ, tôi đã cố giữ mình không quá
đắm chìm trong thiên chức làm mẹ và quên đi chính bản thân mình.
Tôi đã chọn những phương pháp chăm sóc và dạy dỗ con cái hợp với
mình chứ không chạy theo xu hướng thịnh hành lúc bấy giờ.

Cách đây hai năm, phương pháp này thường bị công kích bởi (a) nó

đi ngược lại những trào lưu dạy con đương thời; (b) giữa cái thế kỷ mới
liên tục hiện đại hóa này, nó lại tái hiện phương pháp lỗi thời của mẹ
tôi; và (c) nó có vẻ, đúng vậy, khắc nghiệt, như tôi đã viết lúc đầu. Blog
của tôi, Lời thú tội của một Bà mẹ nghiêm khắc, chính là lối thoát giúp
tôi giải thích lý do tại sao ngay cả khi chỉ còn có một tiếng nữa là phải ra
ngoài, tôi vẫn không chịu ngốn tạm túi đồ ăn vặt để có thêm thời gian
cho đứa con nhỏ mới chỉ biết bò của mình bú. Nó cho tôi cơ hội kiểm
nghiệm những ý nghĩ kiểu cần kỳ vọng vào việc có thể ăn ở tử tế ngay cả

6

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.