NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 114

lại ngậm tăm, nhìn tránh đi chỗ khác. Có cái gì bủn rủn nơi chân cậu,
cậu cố gắng không để ý tới. Cậu đọc mấy hàng chữ trên tường mà
không hiểu chúng viết gì, nhận thấy không ai viết song song với
đường gạch lát. Hầu như tất cả tạo thành một góc so với sàn nhà và
Mattia tin là góc đó khoảng giữa ba mươi và bốn lăm độ.

“Cầm lấy cái này đi”, Alice nói.

Em đặt vào tay cậu một mảnh kính, một mặt phản chiếu, một

mặt bôi đen, sắc như một con dao găm. Mattia không hiểu. Alice
nâng cằm cậu ta lên, đúng như em đã tưởng tượng khi lần đầu
tiên hai đứa gặp nhau.

“Cậu phải xóa nó đi. Tự mình không thể làm được.” Em nói.

Mattia nhìn mảnh gương vỡ, rồi bàn tay phải của Alice chỉ vào

hình xăm trên bụng.

Alice nói trước khi cậu kịp phản đối.

“Mình biết là cậu biết làm. Mình không bao giờ muốn thấy nó

nữa. Xin cậu đấy, hãy làm giúp mình đi.”

Mattia xoay miếng gương sắc trong tay, một cái rùng mình chạy

dọc cánh tay cậu.

“Nhưng...” cậu nói.

“Làm cho mình”, Alice cắt ngang, úp tay lên miệng cậu để cậu ta

im, rồi buông tay ra ngay lập tức.

Làm cho mình, Mattia nghĩ. Ba từ đó xuyên vào tai, khiến cậu

quỳ gối xuống trước Alice.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.