NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 115

Gót giày cậu chạm vào tường sau vai. Cậu không biết phải xoay

xở thế nào. Không lấy gì làm chắc chắn lắm, cậu chạm nhẹ vào
phần da xung quanh hình xăm để dãn nó ra. Mặt cậu chưa bao giờ
áp sát cơ thể một cô gái như thế này. Theo bản năng, cậu hít hơi
mạnh, để khám phá mùi cơ thể đó.

Cậu đưa mảnh gương vào lại gần da thịt. Tay cậu giữ chắc khi

rạch một đường nhỏ, dài khoảng một đốt ngón tay. Alice rùng mình
kêu thét lên.

Mattia ngừng lại ngay tức khắc, giấu miếng gương sau lưng,

như thể phủ nhận chính mình đã làm.

“Mình không thể làm được”, cậu nói, mắt ngước nhìn lên trên.

Alice khóc thầm. Em nhắm mắt lại, vẻ đau đớn lắm.

“Nhưng mình không muốn nhìn thấy nó nữa.” Em sụt sịt nói.

Mattia thấy rõ lòng can đảm của Alice đã vơi bớt đi rất nhiều

rồi. Cậu thấy nhẹ cả người, đứng dậy nói có lẽ tốt hơn là ra khỏi
đây.

Alice lấy tay lau giọt máu ở bụng. Em cài lại quần, trong lúc

Mattia nghĩ điều gì để an ủi em.

“Rồi cậu sẽ quen thôi. Cậu thậm chí sẽ không còn thấy nó nữa

kia.”

“Sao thế được? Nó luôn ở đây, ngay trước mắt mình.”

“Chính thế"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.