NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 129

2760889966649. Cậu đóng bút lại, đặt bên cạnh tờ giấy, đọc to

thành tiếng: Hai ngàn bảy trăm sáu mươi tỉ tám trăm tám mươi chín
triệu chín trăm sáu mươi sáu ngàn sáu trăm bốn mươi chín. Rồi
cậu lại đọc thầm thêm một lần nữa, như thể đang làm quen với trò
đọc các âm xoắn lưỡi. Cậu quyết định con số này sẽ là của mình.
Cậu chắc chắn rằng chưa có ai trên đời này, chưa có bất kỳ ai
trong lịch sử đã dừng lại xem xét con số này. Có lẽ cho tới giờ cũng
chưa có ai viết ra giấy nữa là đọc to lên thành tiếng như vậy.

Sau một thoáng do dự cậu viết tiếp, cách hai dòng, con số

2760889966651. Số này là của cô ấy, cậu nghĩ. Trong đầu cậu con
số đã nhuốm màu xám ngoét của cái chân khuyết tật của Alice
nghiêng nghiêng cắt chéo qua bóng màn hình xanh của chiếc tivi.

Chúng cũng có thể là một cặp số nguyên tố sinh đôi, Mattia

nghĩ. Nếu mà như vậy…

Cậu bị túm chặt bởi ý nghĩ này và bắt đầu tìm ước số cho hai

con số đó. Với số 3 thì dễ thôi: chỉ cần cộng các số lại xem chúng
có phải là bội số của 3 hay không. 5 thì chắc chắn bị loại ngay từ
đầu rồi. Có lẽ có cả quy tắc chia cho 7, nhưng Mattia không nhớ
nên cậu bắt đầu chia theo cột. Cả với 11 và 13, cứ thế phép tính
ngày càng phức tạp hơn. Lúc chia cho số 37 cậu bắt đầu thấy
buồn ngủ, bút trượt theo trang giấy. Tới 47 thì cậu dừng lại. Vòng
xoáy dâng đầy trong bụng cậu khi ở nhà Alice đã tan biến, loãng
dần ra trong cơ bắp cậu giống như mùi trong không khí và cậu
không còn đủ khả năng nhận biết được nó nữa. Trong phòng chỉ có
mình cậu với đống giấy tờ lộn xộn, đầy những phép chia vô ích.
Đồng hồ đã điểm ba giờ mười lăm phút sáng.

Mattia cầm lại tờ giấy đầu tiên với hai con số viết ở giữa

trang giấy, cảm thấy mình thật ngu ngốc. Cậu xé chúng ra làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.