NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 152

trai mà cậu đã quyết định không chọn để có thể rời xa hết mức khỏi
bánh răng cuộc đời. Giống như ăn bỏng ngô trong rạp chiếu phim,
giống như ngồi lên thành ghế băng trong công viên, giống như
không nghe theo lệnh giới nghiêm của ba mẹ, giống như chơi đá
bóng với một quả banh bằng giấy cuộn tròn, hay ở trần đứng trước
một cô gái. Cậu nghĩ kể từ giây phút này cậu sẽ khác. Cậu quyết định
sẽ lấy bằng lái càng nhanh càng tốt. Cậu sẽ làm điều đó vì cô ấy,
để đưa cô ấy đi chơi. Bởi vì cho dù cậu sợ phải thú nhận, nhưng khi ở
bên cô cậu cảm thấy tất cả những điều bình thường mà những
người bình thường vẫn làm là rất đáng làm.

Giờ họ đã ở trong vùng gần nhà Mattia nhưng Alice ngoặt sang

hướng khác. Cô rẽ vào đường chính và lái tiếp một vài trăm mét rồi
đậu lại trước công viên.

“Đến rồi”, cô nói, tháo thắt lưng an toàn và xuống xe.

Mattia ngồi đóng đinh trên ghế, mắt dán vào công viên.

“Nè, xuống đi chứ.”

“Không phải chỗ này”, cậu nói.

“Thôi nào, đừng ngốc như thế.”

Mattia lắc đầu. “Chúng ta đi chỗ khác đi.”

Alice nhìn xung quanh.

“Có vấn đề gì nào?” Cô khăng khăng. “Ta chỉ đi dạo một vòng

thôi mà.”

Cô lại gần cửa kính phía Mattia. Cậu ta trông cứng đơ như thể

đang bị ai đó chĩa dao vào lưng vậy. Tay cậu xòe như nhện quặp lấy
tay nắm cánh cửa xe. Mắt cậu chăm chăm dán vào những cái cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.