NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 172

khỏi cửa hiệu với hộp giày trong tay. Cô biết ông qua tấm hình Sol
treo trên đầu giường bằng một nhánh cành ôliu khô luồn qua
đinh và móc khung ảnh.

Trong một phút chốc đầu óc cô nhẹ đi, nhưng ngay sau đó ý

nghĩ của cô lại quay về với Mattia và không thể dứt ra được. Một
tuần đã qua rồi mà cậu vẫn chưa gọi lại cho cô.

Giờ mình sẽ qua chỗ cậu ấy, cô nghĩ.

Cô đút một dĩa xa lát vào miệng, như muốn nói với ba con đã ăn

rồi đấy nhé. Dấm chua cay nhẹ đầu lưỡi cô. Cô đứng dậy khỏi
bàn miệng vẫn còn nhai dở.

“Con đi đây.”

Ba cô rướn lông mày băn khoăn.

“Có thể biết được con đi đâu vào giờ này không?” Ông hỏi.

“Ra ngoài.” Alice nói vẻ thách thức. Rồi để nhẹ giọng đi cô thêm:

“Tới nhà một bạn gái.”

Ba cô lắc đầu như thể muốn làm gì thì làm. Trong một tích

tắc Alice cảm thấy thương hại cho ông chỉ còn lại một mình như vậy
với tờ báo. Cô muốn ôm lấy ông, kể ông nghe tất cả, hỏi ông cô
phải làm gì bây giờ. Nhưng chỉ ngay sau đó thôi chính ý nghĩ ấy
khiến cô thấy rùng mình. Cô quay đi, vào trong nhà tắm.

Ba cô hạ tờ báo xuống, hai ngón tay day day mí mắt mệt mỏi.

Sol vẫn còn miên man nghĩ tới kỷ niệm về đôi giày cao gót trong vài
giây nữa, rồi bà lại cất nó về đúng chỗ của nó và đứng dậy dọn bàn
ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.