NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 202

“Một phần album kiểu truyền thống mà”, cô giải thích. “Chính

hai người đã yêu cầu loại đó. Nhưng chúng ta có thể bỏ qua cũng
được.”

Cô giả bộ nói như thật. Cô cảm thấy hình xăm đang đạp mạnh

như muốn nhảy bật khỏi lớp da. Viola nhìn cô giận dữ và Alice
giương mắt nhìn lại cho tới lúc mắt cô cháy bỏng lên.

“Chúng ta xong chưa đây?” Viola hỏi.

Alice gật đầu.

“Vậy ta đi thôi”, cô dâu nói với chồng.

Trước khi rời đi anh ta lại gần lịch sự bắt tay Alice.

“Cám ơn.”

“Không có gì.”

Alice nhìn họ trèo lên sườn dốc của công viên để tới chỗ bãi gửi

xe. Xung quanh cô là âm thanh lễnh loãng ngày thứ Bảy, tiếng cười
của bọn trẻ chơi đu quay và tiếng các bà mẹ đứng xung quanh canh
chừng chúng. Có cả tiếng nhạc vẳng tới từ đâu đó xa xăm và tiếng
xe chạy trên đường như trên một tấm thảm.

Cô sẽ rất thích được kể lại chuyện này cho Mattia, vì cậu ấy sẽ

hiểu. Nhưng giờ đây cậu lại ở xa. Cô nghĩ chắc ông Crozza sẽ phát
điên lên, nhưng cuối cùng sẽ tha thứ cho cô. Cô chắc chắn vậy.

Sao cô thấy buồn cười quá. Cô mở ngăn chứa phim chiếc máy

nh, lôi cuộn phim ra và trải thẳng nó dưới ánh mặt trời chói lòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.