NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 213

Fabio nhắc tới một bác sĩ, một chuyên khoa, hay nguyên nhân của
vấn đề, khuôn mặt Alice lại tối sầm lại và chắc chắn chỉ vài giờ
sau đó cô sẽ tìm cớ, dù là bất cứ chuyện vớ vẩn nào, để cãi nhau.

Dần dần sự mệt mỏi chiến thắng cả hai. Họ đã thôi không nói

đến chuyện đó nữa và cũng như các đoạn hội thoại, kể cả chuyện
chăn gối cũng thưa dần, trở thành một nghi thức khó nhọc vào mỗi
tối thứ Sáu. Cả hai đều tắm rửa lần lượt trước và sau chuyện đó.
Fabio quay vào từ nhà tắm, da mặt còn sáng màu xà phòng và mặc
đồ lót sạch sẽ. Trong lúc đó Alice đã mặc áo, hỏi giờ em vào được
chưa? Khi cô quay lại phòng anh đã ngủ, hay đúng hơn là nhắm
mắt lại, quay sang một bên và cả thân hình nằm gọn về một phía.

Thứ Sáu đó chẳng có gì khác cả, ít nhất là lúc đầu. Alice lên

giường lúc hơn một giờ đêm, sau khi cả tối hôm đó đã làm việc trong
phòng tối mà Fabio làm cho cô thay cho phòng làm việc như món
quà nhân ba năm ngày cưới. Anh hạ thấp tờ tạp chí đang đọc xuống
và nhìn đôi chân trần của vợ bước trên sàn gỗ về phía mình.

Alice chui vào trong chăn và ôm anh. Fabio quăng tờ báo xuống

đất, tắt đèn ngủ trên tủ đầu giường. Anh đã làm tất cả để không
có vẻ là một thói quen đơn thuần, một sự hy sinh bắt buộc, nhưng
sự thật thế nào thì cả hai đều rõ.

Họ tuân theo một loạt các động tác đã thuần thục theo thời gian

khiến tất cả trở nên đơn giản hơn và sau đó Fabio dùng cả tay tác
động thêm.

Alice không rõ có phải anh đang khóc thực không, bởi anh

nghiêng đầu sang một bên theo cách để không phải tiếp xúc với da
cô, nhưng cô nhận thấy có điều gì đó khác trong cách anh chuyển
động. Anh đẩy mạnh hơn, bạo liệt hơn mọi lần, rồi đột nhiên ngừng
lại, thở mạnh và lại tiếp tục, như thể đang đấu tranh giữa việc làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.