NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 239

“Để tôi yên”, cô hét lên.

“Em yêu, xin lỗi em. Em có...” anh khẩn nài.

“Cút đi!” Alice gào lên bằng giọng mạnh mẽ mà cả hai đều

không ngờ tới.

Fabio rụt lại ngay lập tức. Tay anh run rẩy. Anh bước hai bước lại

phía sau, lắp bắp “được rồi”. Anh chạy vào phòng ngủ, mặc áo
thun, xỏ giày rồi rời khỏi nhà mà không ngoái nhìn cô vợ vẫn đang
bất động tại chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.