NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 284

Alice cười. Họ xuống xe để thay đổi chỗ ngồi và Mattia cố tình

bước đi uể oải để cho cô thấy sự nhượng bộ của anh. Lần đầu tiên
họ thấy mình trong vai trò của người kia, hướng về phía cả hai nghĩ
là đúng nhất.

“Mình chẳng biết gì cả”, Mattia nói, cánh tay giơ cao trên vô

lăng, như thể không biết phải đặt chúng vào đâu.

“Không chút gì à? Chưa bao giờ lái dù chỉ một lần à?”

“Chưa bao giờ.”

“Thế thì chúng ta toi rồi.”

Alice vươn mình qua chỗ anh. Mattia nhìn chăm chú một lúc mớ

tóc thẳng của cô buông xuôi, hướng về tâm Trái đất. Dưới lớp áo
hơi hếch lên trên bụng anh nhận thấy phần trên vết sẹo mà rất
nhiều năm trước đây anh từng nhìn từ rất gần.

“Cậu gầy quá”, anh nói mà không chủ ý, như thể đang vừa nghĩ

vừa nói.

Alice quay phắt qua nhìn anh, nhưng rồi giả như không có

chuyện gì.

“Không”, cô nhún vai nói. “Vẫn như mọi khi thôi.”

Cô hơi thu người lại, chỉ ba cái bàn đạp trên sàn xe.

“Thế này nhé: cần thắng, phanh, chân ga. Chân trái chỉ đạp

vào cần thắng, chân phải điều chỉnh hai cái còn lại.”

Mattia gật đầu, vẫn hơi lơ đãng bởi sự giáp sát ban nãy với cơ thể

cô và mùi hương sữa tắm vô hình phảng phất lưu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.