NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 287

Con đường vẫn trải dài khoảng vài trăm mét và Mattia nhìn thẳng

về phía trước. Alice tranh thủ quan sát anh từ rất gần một cách
bình tĩnh. Không còn là Mattia trong ảnh. Da mặt anh không còn là
một lớp da duy nhất, phẳng và co dãn: giờ đã xuất hiện những nếp
nhăn, dù còn lờ mờ khắc trên trán. Anh đã cạo râu, nhưng lớp râu
mới, mỏng đã lấm chấm đen bên má. Cơ thể anh vững chắc, có vẻ
như không còn bất cứ tia hy vọng nào xâm chiếm khoảng không
của anh như cô đã thường xuyên muốn làm kể từ hồi là một cô bé.
Hoặc có thể chính cô cảm thấy không có quyền làm điều đó, cảm
thấy không có khả năng làm điều đó.

Cô thử tìm điểm giống nhau với cô gái trong bệnh viện nhưng giờ

Mattia ở đây, ký ức lại càng lẫn lộn hơn. Tất cả những nét mà cô cảm
thấy trùng khít không còn rõ ràng như vậy nữa. Có lẽ tóc cô gái kia
có màu sáng hơn tóc anh. Và cô cũng không nhớ tới hai lúm đồng
tiền bên khóe miệng, cũng như lông mày rậm ở đuôi như thế. Lần
đầu tiên cô sợ mình có lẽ đã nhầm rồi.

Mình sẽ giải thích với anh ấy thế nào đây? Cô tự hỏi.

Mattia hắng giọng, như thể im lặng kéo dài quá lâu hoặc có thể

anh nhận thấy Alice đang quan sát mình. Cô quay sang hướng khác,
nhìn ra phía đồi.

“Cậu còn nhớ lần đầu tiên mình lái xe qua đón cậu không?” Cô

nói. “Lúc ấy mình mới lấy bằng lái chưa đầy một tiếng.”

“Ừ, trong số tất cả các con chuột lang, cậu lại chọn chính mình

làm thí nghiệm.”

Alice nghĩ không phải thế. Cô không chọn anh trong số tất cả.

Sự thật là cô đã không nghĩ tới ai khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.