NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 292

thấy tay vịn đi văng và màu xanh đồng nhất của nó.

Rồi Mattia sẽ hỏi tại sao cô lại gọi anh về, và cô sẽ không còn

đường trốn tránh nữa. Nhưng giờ đây cô chẳng còn chắc chắn
bất cứ điều gì. Cô đã trông thấy một cô gái giống anh. Ừ, thế thì
sao chứ? Thế giới này đầy những người trông giống hệt nhau,
đầy những sự tình cờ ngu ngốc và vô nghĩa. Cô còn không nói
chuyện với cô gái ấy. Và dù gì chăng nữa cô cũng chẳng biết sẽ phải
tìm cô ấy ở đâu. Giờ nghĩ tới điều đó, khi Mattia ở ngay phòng bên,
cô thấy tất cả sao mà phi lý và tàn nhẫn thế.

Chỉ có một điều chắc chắn là anh đã trở lại và cô không muốn

anh ra đi nữa.

Cô rửa đống bát đĩa đã sạch xếp trên giàn, đổ nước từ trong

chiếc nồi đặt trên bếp. Một nắm gạo vẫn nằm trong nồi từ vài
tuần rồi. Nhìn qua làn nước trông hạt gạo có vẻ to hơn.

Alice đổ nước sôi vào một chiếc tách và thả một gói trà vào. Nước

chuyển sang màu xám. Cô cho thêm hai thìa đường và quay trở vào
phòng khách.

Một tay Mattia trượt từ đôi mắt nhắm chặt xuống cổ. Da mặt

anh đã dãn ra và vẻ mặt trở lại bình thường. Ngực anh phập phồng
lên xuống đều đặn và anh chỉ thở bằng mũi.

Alice đặt tách trà xuống chiếc bàn kính và ngồi xuống ghế

bành bên cạnh, vẫn không thôi nhìn anh. Hơi thở của anh cho cô sự
thanh bình. Ngoài nó ra không có bất cứ tiếng động nào khác.

Dần dần cô thấy có vẻ như suy nghĩ lại thông suốt trở lại,

cuối cùng chúng cũng chạy chậm lại sau một cuộc chạy đua điên
cuồng hướng về cái đích vô định. Cô thấy bản thân ở trong phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.