NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 295

Anh khóa mình trong nhà tắm. Anh đặt tay lên bồn rửa. Anh

cảm thấy bối rối, hỗn loạn. Nơi đầu bị va giờ trở nên sưng tấy,
sự đau đớn chậm rãi lan ra xung quanh.

Anh mở vòi nước và để cổ tay xuống dưới làn nước lạnh như ba

anh vẫn làm khi ông muốn máu trên tay anh ngừng chảy. Mattia
nhìn nước và giống như mọi lần lại nghĩ tới Michela. Đó là một ý
nghĩ không đau đớn, giống như nghĩ tới việc ngủ thiếp đi hay hít
thở. Đứa em gái anh bị phân hủy trong làn nước, tan ra từ từ dưới
sông, và qua dòng nước lại trở về trong anh. Từng phân tử của nó
phân tán khắp cơ thể anh.

Anh thấy máu lại lưu thông. Giờ anh phải suy nghĩ về nụ hôn

ấy, và về cái điều anh tới để tìm kiếm lại sau bao thời gian qua,
về lý do tại sao anh lại chuẩn bị sẵn sàng đón nhận làn môi Alice
rồi tại sao sau đó lại cảm thấy cần phải tách ra tới giấu mình tại
nơi đây.

Cô đang ở phòng khách, đợi anh. Ngăn cách họ chỉ có hai hàng

gạch lát, vài xăng ti mét vữa trát và chín năm câm lặng.

Sự thật là lại thêm một lần nữa cô hành động thay anh, cô đã

buộc anh phải quay về khi đó chính là điều anh vẫn luôn muốn
làm. Cô đã viết cho anh một tấm thiệp chỉ nói tới đây, và anh đã
nhảy lên như một cái lò xo. Một lá thư đã nối họ lại cũng như một lá
thư khác đã chia cách họ.

Mattia biết phải làm gì. Anh phải qua đó, ngồi lại trên đi văng,

phải nắm tay cô và nói rằng lẽ ra anh không nên ra đi. Anh phải
hôn cô một lần nữa, rồi lại một lần nữa, cho tới khi họ quen với cử
chỉ ấy đến độ không thể thiếu nó được. Điều đó vẫn xảy ra hàng
ngày trong các bộ phim và cả trong hiện thực nữa. Người ta vẫn làm
những gì họ muốn, bấu víu vào các sự trùng hợp ít ỏi rồi dựa vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.