NỖI CÔ ĐƠN CỦA CÁC NGUYÊN TỐ - Trang 61

Nó đã xếp đặt hết rồi. Chuyện đó sẽ đến trong tiệc sinh nhật

nó vào thứ Bảy tới. Giờ chỉ còn mỗi việc tìm đúng người nữa thôi.
Trong lúc đi dọc hành lang nó chỉ cho Alice đứa này đứa nọ, bảo Alice
nhìn bộ mông mà xem, không tệ chút nào, chắc chắn nó biết làm
đấy.

Em cười lo lắng, chẳng thể quyết định được. Em băn khoăn

không yên nghĩ đến cảnh một tên con trai nào đó luồn tay vào
chiếc áo lót của em. Và nó sẽ phát hiện ra rằng dưới lớp quần áo
tử tế là vậy chỉ có toàn vết sẹo và lớp da bọc xương mà thôi.

Giờ thì tụi nó ngồi dựa lưng vào chấn song cầu thang thoát

hiểm trên tầng ba, nhìn xuống chỗ bọn con trai chơi đá bóng dưới
sân. Quả bóng vàng có vẻ bị bơm hơi quá căng.

“Trivero được không?” Viola hỏi.

“Là ai kia?”

“Làm sao lại có thể không biết anh ta chứ? Học năm cuối đấy,

cùng câu lạc bộ chèo thuyền với chị mình. Mọi người kể nhiều
chuyện hay về anh ta lắm kia.”

“Chuyện gì?”

Viola giơ tay lên chỉ một độ dài, rồi cười phá lên, thích thú vì điệu

bộ mập mờ của cô ta khiến Alice băn khoăn bối rối. Em cảm thấy
má đỏ rực vì xấu hổ, nhưng cũng thấy thật tuyệt vời vì từ nay nỗi cô
đơn của mình đã chấm dứt thật rồi.

Xuống tầng dưới, cả hai tới trước máy bán bim bim và nước

ngọt tự động. Học sinh đứng xếp hàng lộn xộn, nhiều đứa xóc
đống tiền xu leng keng trong túi quần jeans.

“Thế nào, quyết định đi chứ.” Viola nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.