NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 118

Nàng ra tay, xuất chiêu nhanh như sấm chớp, tung chưởng bao vây Tần

Phong. Tần Phong dùng kiếm ngăn mấy chưởng của nàng, trái tim đột
nhiên thắt lại, vừa hận nàng vừa cảm thấy có chút mất mát.

Mộng đã tỉnh, tình đã tan, đối mặt với hoàn cảnh đáng cười này, ngoại

trừ sống mái một phen, y không còn lựa chọn nào khác.

Khi giao chiến, y mới phát hiện ra chiêu thức của Mạc Tình còn mạnh

mẽ và xuất quỷ nhập thần hơn cả tưởng tượng của y. Mỗi chiêu đều có kẽ
hở nhưng phần lớn đều là để dụ đối thủ. Thật thật ảo ảo, ảo ảo thật thật
hoàn toàn không thể xác định được.

Sau khi giao chiến hơn trăm chiêu, y vẫn chưa tìm được cơ hội để đâm

một kiếm trí mạng. Không biết vì công lực hay tâm trí suy giảm mà y càng
lúc càng cảm thấy mệt mỏi, không còn sức lực để tránh né nữa. Y nhìn một
chưởng của Mạc Tình đang đánh thẳng vào tim mình, bỗng nhiên không
muốn né tránh. Nơi ấy đang rất đau, y thà để trái tim mình bị chưởng của
nàng làm cho tan nát còn hơn là tiếp tục chịu đựng nỗi đau này.

Ngay trong lúc y ngỡ rằng mình chắc chắn phải chết thì Mạc Tình bất

ngờ thu tay lại.

Trong nháy mắt, chiêu thức đột nhiên thay đổi, có nghĩa là cơ hội ngàn

năm có một đã đến. Y nắm chắc cơ hội ấy, vung kiếm đâm thẳng vào ngực
nàng… Mạc Tình không hề né tránh, chỉ đứng ngây ra đó, cúi đầu nhìn mũi
kiếm của y.

Dòng máu đỏ tươi trào ra thấm ướt làn áo trắng của nàng. Chất lỏng ấy

cũng nhỏ giọt trên thanh kiếm màu tím nhạt của y, làm y thấy chói mắt…

Nàng cười, hỏi: “Sao lại không đâm sâu thêm một chút? Nếu sâu thêm

một chút nữa thôi thì chắc chắn ta sẽ chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.