NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 119

Y nắm chặt chuôi kiếm, dùng hết sức nhưng không sao đâm sâu thêm

một phân nào.

Có lẽ trên ngực nàng vẫn còn dấu hôn của y? Hôm qua bọn họ vẫn còn

triền miên ân ái, rốt cuộc tại sao lại phải đi đến tình cảnh này?

Máu và nước mắt của Mạc Tình không ngừng tuôn chảy. Từng giọt,

từng giọt như nhỏ vào tim Tần Phong.

Những lời thì thầm yêu thương có thể là giả dối, sự dịu dàng, mềm

mỏng có thể là giả dối, nhưng máu và nước mắt chan hòa thì không thể là
giả được. Bây giờ y đã tin là Mạc Tình thật lòng yêu y, yêu đến nỗi vào thời
khắc quyết định sống chết đã lựa chọn hy sinh.

Nhưng hiểu ra thì có thể thay đổi được gì đâu, giữa bọn họ vẫn bị ngăn

cách bởi thù hận sâu như bể.

“Tại sao nàng lại phải giết nhiều người như vậy?” Tần Phong run rẩy

hỏi.

“Ta không ra tay thì Đường Kiệt sẽ không ra tay sao? Ta không giết

Nam Cung Hoành Nhạc thì ông ta sẽ không giết ta sao? Hôm nay, vào thời
khắc quan trọng nhất, ta đã thu chưởng, không nỡ giết chàng nhưng chàng
sẽ tha cho ta sao? Đúng vậy, ta là một nữ ma đầu giết người không gớm tay
nhưng chàng tưởng ta muốn làm thế lắm sao? Ta sinh ra còn chưa tới ba
ngày, phụ thân của ta đã muốn giết ta… Lần đầu tiên ta nhìn thấy đàn ông
thì đã bị đeo bám… Nếu ta không có võ công thì sớm đã bị đàn ông giày vò
đến nỗi không ra hình người rồi!”

Bàn tay đang nắm chặt kiếm của Tần Phong cũng bắt đầu run rẩy. Y rất

hiểu giang hồ, hiểu đàn ông. Mạc Tình nói không sai, nếu nàng không biết
võ công thì với dung nhan của nàng, may mắn thì có thể nương tựa vào một
người đàn ông có quyền có thế, còn không thì sẽ trở thành đồ chơi cho lũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.