NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 83

“Hy vọng sẽ không có ngày đó.” Tần Phong làm bộ khoan khoái uống

một hơi cạn sạch nhưng đổi lại là một trận ho sặc sụa.

Chỉ mới được vài chén mà Tần Phong đã say đến không biết trời trăng

mây gió gì. Trong lúc mơ màng, có một bàn tay rất dịu dàng vỗ về y, hệt
như mẫu thân mà y hằng nhung nhớ. Sau đó, trước ngực y có một cảm giác
ấm áp đã lâu chưa từng có… Y láng máng nhớ ra đó là tấm lưng rộng vững
chãi của phụ thân. Tuy y luôn cố gắng dùng oán hận để che giấu những
mong nhớ nhưng phải thừa nhận là y rất nhớ phụ mẫu của mình.

Sau đó, y bỗng loáng thoáng nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng quan tâm

của một nữ tử: “Huynh vẫn ổn chứ?”

Tần Phong cố nhìn rõ bóng người trước mặt nhưng bóng người ấy vẫn

cứ mơ hồ bất định. Y chỉ cảm nhận được một cặp mắt dịu dàng như nước,
một tâm hồn trống rỗng xa xôi khiến y nhớ tới cô nương đã cùng y ngắm
mặt trời lặn trên đỉnh Hoa Sơn.

Hai năm trước, sau khi dưỡng thương ở Đường Môn, y không về lại phái

Hoa Sơn nữa. Ngụy chưởng môn nói với y, nếu y có thể giết được Kiếm Ma
thì võ công đã vượt qua phụ thân y, đủ để hành tẩu giang hồ, tự bảo vệ
mình. Bây giờ y còn trẻ, không nên sống một cuộc sống tách biệt với thế
gian mà nên nếm thử cuộc đời trần thế phồn hoa, sống cuộc sống mà mình
muốn. Hơn nữa, trên người y có Thanh Phong kiếm, trên giang hồ không ai
là không biết. Đương nhiên cũng có vô số người muốn đoạt kiếm nên y
không muốn gây phiền phức cho phái Hoa Sơn.

Nhưng mấy năm nay, vào mùa hoa vàng nở rộ, y lén lên đỉnh Hoa Sơn,

lẳng lặng gảy khúc nhạc mà mẫu thân thích nhất dưới ánh tịch dương, trong
lòng luôn mong ngóng có thể được gặp lại cô nương đó. Đáng tiếc, nàng
không hề đến. Hoặc có thể nàng đã đến nhưng lại không gặp được y…

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.