NÚI THẦN - Trang 904

Làm gì với cậu ta bây giờ? Cả nhóm ngẩn người ra. Người ta hạ giọng thì
thào và đưa tay che miệng, bàn bạc xem nên hỏi cậu ta cái gì. Ông Albin
quyết định hỏi về địa vị và nghề nghiệp của Holger khi còn sống. Ông ta cất
tiếng, cũng như lúc nãy, bằng giọng hỏi cung nghiêm khắc với hàng chân
mày chau lại.

Cái ly im lặng một lát. Rồi nó lắc lư và hơi vấp váp chạy tới chữ d, lùi lại

rồi chỉ vào chữ i. Gì thế nhỉ? Sự căng thẳng lên đến mức tột độ. Tiến sĩ
Ting-Fu cười khúc khích ngỏ ý e rằng Holger ngày xưa là kẻ cắp

[495]

. Bà

Stöhr cười rú lên. Cái ly không vì thế mà bối rối, nó tiếp tục chập chững
chạy đến chữ c, chữ h, chạm vào chữ t và rồi, rõ ràng nhầm lẫn bỏ quên mất
một chữ, nó chạy đến dừng lại ở chữ r. Nó vừa đánh vần chữ “Dichtr”

[496]

.

Trời đất, vậy ra Holger từng là một nhà thơ? Cái ly nghiêng mình gõ một

câu trả lời khẳng định dư thừa, có vẻ rất tự hào. - “Một nhà thơ trữ tình?” Cô
ả Kleefeld hỏi, phát âm chữ tr như ch, Hans Castorp thầm nhận xét... Holger
có vẻ không thích đi sâu vào một thể loại nào. Cậu ta không đáp, mà đánh
vần lại một lần nữa câu trả lời trước, nhanh hơn, chắc chắn và rõ ràng hơn,
bổ sung thêm chữ e bị bỏ sót trong lần đầu.

Tốt lắm, một nhà thơ. Sự bối rối của họ càng tăng - một sự bối rối đặc

biệt, đúng ra chỉ liên quan đến những cảm xúc sâu kín không kiểm soát
trong nội tâm họ, nhưng thông qua hình thức thể hiện bán trực quan giả tạo
này bỗng thành ra hướng ngoại và nhuốm màu sắc khách quan. Holger cảm
thấy thế nào trong trạng thái hiện nay, cậu có hài lòng không, người ta muốn
biết. Cái ly mơ màng đưa ra câu trả lời “thanh thản”. À ra thế, “thanh thản”.
Chà, người ta chắc tự mình không thể đoán ra cái từ ấy, nhưng được cái ly
đánh vần cho biết thì họ cảm thấy nó cũng phù hợp và rất hay. Vậy chứ
Holger ở trong trạng thái thanh thản này đã bao lâu rồi? - Câu trả lời lần này
cũng lại là một điều không ai ngờ tới, và vẫn được thổ lộ một cách mơ
màng. Cái ly viết: “Khoảnh khắc vụt trôi.” - Hay thật! Cũng có thể bảo là
“trôi vụt trong khoảnh khắc”, đó là một cách chơi chữ của các thi nhân bên
kia thế giới, Hans Castorp thấy câu trả lời rất tuyệt. Khoảnh khắc vụt trôi là
khái niệm thời gian của Holger, tất nhiên rồi, cậu ta không thể trả lời câu hỏi
ấy chính xác được, rất có thể cậu ta đã quên mất các khái niệm và thước đo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.