Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 123

cao, giẫm lên êm như đi trên một chiếc nệm. Đây đó nổi lên những bụi cây
dại, lấp ló những bông hoa cánh mỏng manh một màu tím ngắt. Hạnh vừa
đi vừa ngó nghiêng khu rừng lạ. Tiếng khướu hót xa xa đầu rừng. Con đa
đa nghe tiếng bước chân người, kêu thoảng thốt ở đâu đây phá tan bầu
không khí vắng lặng. Anh Banh dừng chân ở một khoảnh rừng có nhiều
cây cổ thụ xòa sát mặt cỏ, ước chừng những cành cây có thể kiếm được:
- Chỗ này « xuya » rồi! Toàn gỗ hoàng đàn. Lẽ ra loại gỗ này ở xuôi đóng
giường đóng tủ, nhưng ở đây nhiều quá. Chẳng ai đến đẵn, cây hoàng đàn
mọc vô tổ chức, cho nên anh em ta phải « phạt » bớt nó!
Anh nhằm một cành hoàng đàn gãy bò toài trên cỏ, chặt một nhát mạnh.
Tiếng dao dội lên trong khu rừng vắng. Từ chót vót trên lùm lá cao, bầy
chim táo tác bay vụt lên không trung. Con đa đa thôi kêu những tiếng khắc
khoải. Cả cánh rừng vang đều đều tiếng chặt gỗ. Hạnh kéo những cành cây
đứt rời, tỉa những cành nhỏ. Phập! Phập! Phập! Hai anh em, mải mê đẵn
củi. Bóng nắng chênh chếch dần về tây, soi thấp thoáng trên vai, trên lưng,
làm nóng ran cả người… Chặt một hồi, anh Banh ngừng tay:
- Khát cháy cả cổ. Ta tìm coi con suối nào kiếm bụm nước đã. Đi thôi,
Hạnh!
Hạnh kêu lên:
- Sao anh lại trèo lên cao?
- Ngốc ạ. Trên kia có suối nước ngọt. Xuống thấp, chú mày định giải khát
bằng nước biển ư?
Hết một khe đá, hai anh em rẽ ngoặt vào một ngách nhỏ. Anh Banh chỉ một
dòng nước nhỏ chảy tí tách bên một tảng đá:
- Ngư Ông tặng anh em mình đó. Hạnh cứ việc uống thỏa thích.
Dòng nước trong veo rơi từ mỏm đá này xuống mỏm khác. Những cây
dương xỉ lòe xòe lúc ẩn lúc hiện sau những hòn đá đầy rêu. Vừa định củi
xuống hứng tia nước từ một phiến đá vọt ra, Hạnh bỗng ngừng lại, kêu lên:
- Anh Banh này, hòn đá cổ!
- Sao Hạnh biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.