Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 156

căn buồng chật hẹp, chưa kịp xoay mình, thì đang ở thế lợi, tôi phóng thêm
một đòn nữa vào đầu nó. Phải nói thiệt con cọp đó dữ dằn, nhưng hồi trưa
tôi đã chém một vết thương nặng lên vai nó, nên cọp đuối sức rồi. Nó quỵ
xuống. Tay tôi giáng luôn thêm cho hắn mấy roi, còn chân thì sử dụng
miếng đã trái móc ngược rất hiếm vào bụng nó – cái món võ mà Út Định hạ
Tư Quyền đó, nhưng con Út chơi chưa hết mình đâu ! Con cọp gừ lên một
tiếng, đổ nhào. Có lẽ phủ tạng nó vỡ ra sau cú đá dữ.

Lúc đó, ông cụ chủ nhà cũng về. Tưởng con cọp chưa đổ, ông vở vội

mũi lao, phóng ngập vai con thú. Hạ xong con cọp hai móng, tôi mới ngồi
thở dốc và bắt đầu đau nhói ở ngực. Dòm xuống, hai vết vuốt cọp còn để lại
hai đường tứa máu, chạy suốt đến gần rốn. Ông cụ chủ nhà vội vã kiếm lá
thuốc đắp cho tôi, có đến gần chục ngày sau mới lên da non ở vết thương.

Trừ được cọp dữ, dân làng chẳng để tôi đi ngay sau khi lành bệnh. Vả

lại, vết thương cọp làm tôi cũng yếu hẳn đi. Dân làng mang đến đủ thuốc
quý cho tôi xài. Cứ như tôi chưa bao giờ biết dùng thuốc đó, nghĩ cùng kỳ.

Khỏi đau, tôi lại vào rừng kiếm là thuốc. Ngồi mãi cũng buồn, tôi ra

chợ, cái lần gặp cháu Hạnh và anh Thành đó !

Anh Tư Quyền chừng say chuyện. Anh ngồi ngẩn người, quên cả ăn.

Bác Tám Ngớt vừa dừng lời, anh vỗ đùi :

- Mai mốt, bác Tám dạy cho bọn tôi ít thế võ làm vốn nghen !
Bác tài công Thiết bụng miệng cười :
- Chẳng phiền đến bác Tám. Cô Út Định mở lớp cũng đủ rồi, nghe

Tư !

Đám tiệc mừng bác Tám Ngớt ồn lên tiếng cười vui vẻ.

*

**

Một chú mòng biển mỏ quặp đang bay đuổi sát con nhạn. Thêu chỉ tay

:

Anh Hạnh coi. Con Nhạn mất mồi đến nơi rồi đó. Cái giống mòng

biển chuyên đi ăn trộm trứng và cướp mồi của các chim nhỏ, thiệt dễ ghét !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.