Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 29

những tiếng «khẹc, khẹc, khẹc». Tười Ngộc nhảy tưng tưng xuống biển.
Vừa chạm chân xuống nước, nó bỗng rùng mình chạy ngoắt trở lại.

Cốc Ri mắng chú khỉ nhút nhát:
- Mày chỉ chờ ăn thôi hả? Thôi, để tao mang bào ngư vào cho mày

giữ vậy.

Cô bé chạy trên mặt cát. Những vết chân xinh xắn của Cốc Ri in rõ

trên bờ cát mịn trắng. Ánh nắng tràn trên thảm cát, làm hiện lên những
chấm cát pha thủy tinh li ti sáng chói như những ngôi sao bé xiu.

Cốc Ri chỉ cho Hạnh bắt những con bào ngư lớn. Loại nhỏ, cô bé

thả trả lại biển. Bốn đợt lặn xuống đáy, đống bào ngư đã lùm lùm. Con
Tườu Ngộ ngồi trân trân bên những con bào ngư còn bóng láng nước. Nó
nhìn chăm chú, rồi thử sờ tay vào một con bào ngư vỏ quầng lên ngũ sắc.
Đôi tay Tườu Ngộ thận trọng cho một con lên miệng. Rắn quá, không ăn
được! Tườu Ngộc nhăn mặt ném trả lại vào đống bào ngư, sốt ruột ngồi chờ
Hạnh và Cốc Ri.

*

**

CHƯƠNG 3

•ANH CHÀNG CÒ BỢ CHƯA CHẮC ĐÃ XẤU

•XÔN XAO VÌ ĐÊM NGHE NGƯ ÔNG GẨY ĐÀN TRANH

•CHÚ BÉ LỒNG CHÉO HÉ MỞ MỘT ĐIỀU BÍ MẬT LỚN.

Ông cụ chủ thuyền đưa cho Hạnh một chiếc vỏ bào ngư, nheo mắt cười:

- Cháu thử xem cái vỏ này có gì đặc biệt?

Hạnh đón lấy chiếc vỏ lóng lánh màu xà cừ, soi lên ánh sáng, chăm chú
nhìn. Có gì đặc biệt đâu nhỉ! Hạnh quay sang bên Cốc Ri. Cô bé ngoảnh đi,
nhưng đôi môi bụm lại như sắp bật cười vì cái vẻ bối rối của Hạnh. Hạnh
lúng túng lật phía trong lòng vỏ. Vẫn là cái màu trắng sáng như các vỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.