Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 69

Tiểu Xuân nào nhỉ? A, cô em họ của lão làm y tá trên đảo mà lão đã

đuổi đi ngày nào vào cái năm xa xưa đó.

Lão Lỳ Kheo phều phào:

Mở cánh cửa sổ ra! Tao sắp chết chìm rồi. Mở ra... Cơn mê sảng lại ập
đến. Cả người lão Lỳ Kheo nóng giần giật. Lão như ngợp trong cảnh tượng
lúc ở đáy nước một lần nữa...

Giang Khầu từ nhà lão Lỳ Kheo vội vã chạy đi tìm Lồng Chéo và

Hạnh. Đến nhà Lồng Chéo, chẳng gặp một ai, Giang Khầu chạy ra phía bờ
biển.

Gió thổi ầm ầm trên đảo. Hiếm có một ngày gió thổi dữ dội đến thế.

Những đụn cát bay mù mịt, cuộn như lốc, cuốn tít lên cao và tan tác xuống
mái nhà, lùm cây, rải trên các con đường vào các ngõ ngách. Hàng thùy
dương rào rào trong gió. Bầu trời vẫn xanh mượt mà, nhưng mặt đất lại ầm
ầm trong cơn gió. Gió rít trên mái nhà, trong các vườn cây, bốc hàng đợt
cát thả xuống biển.

Giang Khầu chạy trong cơn gió mù mịt. Qua vườn thanh hao, nó gặp

anh Cao và anh Thành. Mừng quá, Giang Khầu nói không ra hơi:

Các anh ơi! Lão Lỳ Kheo sắp chết rồi!

Anh Cao ngạc nhiên:

Làm sao lão chết?
Lão lặn xuống chỗ tàu đắm, vướng phải mìn nổ, được chở
về nhà rồi.

Anh Cao kéo anh Thành:

Ta đến xem lão Lỳ Kheo ra sao. Lão lặn xuống chỗ tàu đắm làm gì nhỉ?

Giang Khầu bỗng đỏ mặt:

Lão Lỳ Kheo đi tìm vàng ở con tàu đấy.

Anh Cao cười to:

Vậy à? Thế ra cái máu tham hại lão rồi. Con tàu chở thuốc cho bộ đội
mình ở miền nam, chớ đâu phải tàu của bọn cướp biển mà có vàng. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.