Ở QUÁN CÀ PHÊ TUỔI TRẺ LẠC LỐI - Trang 29

Muốn hiểu người khác hơn thì trước hết cần phải xác định càng

chính xác càng tốt các lộ trình của họ. Tôi nhỏ giọng tự nhắc đi nhắc
lại: “Khách sạn phố Cels. Xưởng sửa chữa ô tô La Fontaine. Quán cà
phê Le Condé. Louki”. Và rồi, cái phần của Neuilly nằm giữa rừng
Boulogne và sông Seine, nơi cái tay kia đã hẹn gặp tôi để nói chuyện
về người vợ của hắn, cái cô Jacqueline Choureau, nhũ danh
Delanque.

***

Tôi đã quên ai khuyên hắn liên hệ với tôi. Có quan trọng gì đâu.

Hẳn là hắn đã tìm được địa chỉ của tôi trong danh bạ. Tôi lên tàu
điện ngầm sớm hơn hẳn so với giờ hẹn. Không phải đổi tàu. Tôi
xuống bến Sablons và đi bộ gần nửa tiếng quanh đó. Tôi vẫn giữ thói
quen trinh sát địa điểm trước chứ không ngay lập tức xông tới tiếp
cận đối tượng. Xưa kia, Blémant hay trách tôi vì điều đó và nêu nhận
xét là tôi làm mất nhiều thời gian. Hãy nhảy xuống nước, ông ta bảo
tôi, thay vì cứ lượn vòng vòng trên bờ bể bơi. Còn tôi thì nghĩ ngược
hẳn lại. Không được có cử chỉ quá đột ngột, mà phải thụ động và
chậm rãi, thì dần dần bạn mới để cho tinh thần nơi chốn thấm vào
trong người mình được.

Trong không khí, bồng bềnh mùi vị mùa thu và nông thôn. Tôi đi

theo đại lộ chạy dọc Jardin d’Acclimatation, nhưng là ở mé bên trái,
mé có rừng và lối cưỡi ngựa, và tôi những muốn đây chỉ đơn thuần
là một cuộc đi dạo.

Cái cay Jean-Pierre Choureau đã gọi điện thoại cho tôi để hẹn gặp

bằng một giọng đều đều không ngữ điệu. Hắn chỉ để cho tôi hiểu
rằng chuyện là về vợ hắn. Trên đường đi về phía nhà hắn, tôi thấy
hắn cũng đang đi bộ giống như tôi trên lối cưỡi ngựa, ngang qua
khu vui chơi của Jardin d’Acclimatation. Hắn bao tuổi? Âm sắc
giọng nói của hắn tôi thấy thật trẻ trung, nhưng giọng nói vẫn hay
lừa mị người ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.