PHÍA ĐÔNG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG - Trang 159

- Cái đó là tùy anh. Tôi nói vậy là hết. Bây giờ tôi mới nói đến lý do cuộc

viếng thăm hôm nay. Tôi đến đây để chào giã biệt anh.

- Ông nói gì lạ vậy?

- Olive, con gái tôi mời Liza và tôi đến Salinas ở chơi với nó một thời

gian. Ngày mốt chúng tôi lên đường.

- Vậy à, nhưng rồi ông sẽ trở về chứ?

Samuel nói tiếp:

- Sau khi vợ chồng tôi ở chơi với gia đình con Olive chừng một hay hai

tháng, chắc sẽ đến lượt thằng George mời. Nó sẽ buồn tủi lắm nếu chúng tôi
không đến Paso Robles thăm gia đình nó. Rồi sẽ đến phiên con Molie mời
chúng tôi đến San Francisco. Rồi đến thằng Will và có lẽ đến lượt thằng Joe
mời về miền đông. Nhưng có lẽ sẽ lâu lắm mới trở về được

- Ông không thích vậy sao? Ông đã làm lụng vất vả trên vạt đất cằn cỗi

đó từ bao nhiêu năm nay rồi. Bây giờ ông cần phải nghỉ ngơi chứ.

- Tôi yêu thích vạt đất khô cằn đó của tôi. - Ông Samuel đáp. - Tôi yêu

từng viên đá sỏi, yêu lớp đất cằn cỗi không có nước đó. Tôi tin rằng trong
đó vẫn chứa sẵn sự sung túc. Khi anh nói rằng rôi đã đến lúc nghỉ ngơi, có
nghĩa rằng đời tôi đã chấm dứt.

- Ông nghĩ vậy à?

- Tôi đã chấp nhận điều đó mà.

Adam hăng say nói tiếp:

- Ông có thể chấp nhận như vậy được và khi đã chấp nhận điều đó, ông

coi như tách ra khỏi đời sống còn gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.