Lối giáo dục đó sẽ đưa đến một hậu quả tai hại là khi một đứa bé bắt đầu
biết suy xét, khi trong đầu nhỏ bé và nghiêm chỉnh của nó nảy ra ý nghĩ
rằng các người lớn không phải luôn luôn khôn ngoan tuyệt đối, rằng những
phán đoán của họ không phải lúc nào cũng tuyệt hảo, thì mọi ảo tưởng
trong đầu nó sẽ tiêu tan. Những thần tượng đều sụp đổ, niềm tin sẽ lung lay
tận gốc rễ. Những thần tượng đó không suy sụp dần dần mà sụp đổ tan
hoang một cách thảm hại. Thế giới diễm ảo của đứa trẻ sẽ không bao giờ
toàn vẹn trở lại lần thứ hai. Đó là một khủng hoảng đớn đau cho tuổi thành
niên.
Cuối cùng Adam cũng nhận ra điều đó ở cha mình. Không phải cha
chàng thay đổi thái độ, nhưng tự nhiên ở Adam nảy sinh một cái nhìn mới
mẻ.
Chàng thấy không ưa thái độ khắt khe của cha, nhưng ghét thì ghét, chớ
không thể tránh hoặc chối từ được, cũng như không ai thích bệnh sởi mà
vẫn mắc phải chứng đó như thường. Rồi dần dà, chẳng bao lâu sau, sự chán
ghét đó biến thành một ung nhọt trong đầu óc, Adam nhận thấy rằng lối áp
dụng kỉ luật nghiêm khắc của ông bố chẳng ích lợi gì cho hai cậu con mà
chỉ có giá trị làm cho ông Cyrus thỏa mãn tính ưa chỉ huy của mình, một
thói quen có sẵn từ ngày ông còn trong quân đội. Trong đầu Adam đã bắt
đầu nghĩ rằng cha anh không phải là một vĩ nhân mà chỉ là một con người
nhỏ thó cương nghị mang bản ngã một chiến sĩ khinh kỵ quá khổ với chính
mình.
Nhưng Adam là một người con biết vâng lời. Có một cái gì trong anh
chống nghịch lại bạo lực, tranh biện chỉ thêm làm mất hòa khí trong gia
đình. Adam bất bình bà kế mẫu nhiều điều, nhưng anh chỉ ngấm ngầm chịu
đựng chứ không hề để lộ ra ngoài. Anh cố tạo một bộ mặt trầm lặng bề
ngoài, trong khi nội tâm anh là cả một thế giới bí mật.
Charles chỉ nhỏ hơn anh một tuổi, đã trưởng thành dưới ảnh hưởng của
ông bố một cách tự nhiên, Charles có bản chất một lực sĩ sẵn sàng khắc