PHÍA ĐÔNG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG - Trang 252

Adam quay sang chú Lee hỏi:

- Chúng ta còn bánh mứt chanh vừa dùng trong bữa tối không?

- Chắc không còn. Tôi nghe tiếng lũ chuột sục sạo trong nhà bếp nãy giờ.

Có lẽ chỉ còn một ít trứng để dành cho hai chú bé. Nhưng rượu whisky thì
ông đã uống hết nửa cái phần tư chai đó rồi.

- Vậy hả? Tại sao chúng ta không đem uống nốt chỗ còn lại đó cho rồi?

Will cười cười nói:

- Ý kiến hấp dẫn đó. Tôi cũng thích uống một chung cho vui.

Anh ta uống hai chung rồi thôi. Ngồi dựa ngửa một cách thoải mái, anh ta

bắt đầu giãi bày ý kiến với Adam.

- Có nhiều cái vẫn không hề thay đổi giá trị của chúng. Nếu ông muốn bỏ

tiền ra làm một việc gì, ông hãy nhìn một vòng quanh thế giới. Cuộc chiến
tại Âu châu sẽ còn kéo dài một thời gian lâu. Tôi sẽ không ngạc nhiên gì cả
nếu chúng ta nhảy vào vòng. Tôi không tin tưởng gì ở ông Wilson, ông ấy
chuyên môn lý thuyết và ưa đại ngôn. Nếu chúng ta nhảy vào vòng chiến,
chúng ta sẽ có cơ hội hái ra tiền với các vụ thầu thực phẩm không bị hư
thối. Ông có thể trữ gạo, bắp, lúa mì và đậu, sẽ có khối người cần mua để
sống. Tôi khuyên ông nên dành cả nông trại của ông trồng toàn đậu rồi đem
trữ lại đó, bảo đảm rằng các con ông sẽ không lo gì về ngày mai nữa hết.

Anh ta từ giã chủ gia, với tâm trạng thoải mái vì đã nói ra những lời

khuyên xác đáng.

Sau khi Will đã đi khỏi, Lee đem ra một phần ba cái bánh nhân mứt

chanh cắt làm hai phần nói:

- Anh ấy đã quá mập rồi. À, hãng nước đá của ông tới đâu rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.