PHÍA ĐÔNG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG - Trang 332

mà có lần bà nghe đã ứng nghiệm. Bà không có được những cái mà người
khác có. Nhưng bà không biết đó là cái gì. Một khi đã chấp nhận điều này,
bà đã sẵn sàng như đã có lần sẵn sàng. Bà biết mình đã sẵn sàng từ lâu.

Bà Kate đứng dậy bước tới bàn giấy của mình. Với bàn tay đau nhức bà

ráng viết mấy chữ: “Tôi để lại tất cả gia tài của cải của tôi cho con trai tôi là
Aron Trask.” Bà ghi ngày tháng vào tờ giấy và kí tên: “Catherine Trask.”
Bà dừng tay trên tờ giấy giây lát rồi đứng dậy, để tờ di chúc nằm ngửa trên
mặt bàn.

Trên bàn còn có một ít nước trà nguội trong bình. Trí óc bà đặc quánh

như một khối gỗ. Cơ thể bà như một hình nhân tồi tệ. Bà rót một tách nước
bưng lại ghế dựa. Bà sửa mấy chiếc gối nệm lại, ngồi xuống và tựa đầu và
chiếc gối đệm cẩn thận. Bà cảm thấy khoan khoái như sắp đi dự một cuộc
tiệc. Bà thận trọng kéo sợi giây chuyền trong ngực áo ra, mở nắp cái ống
nhỏ đổ viên thuốc trong tay lắc qua lắc lại.

- “Hãy ăn tôi.” Bà lẩm bẩm nói rồi bỏ viên thuốc vào miệng. Bà nâng

tách nước trà lên môi nói thêm “Hãy uống tôi.” Rồi nốc cạn tách nước.

Bà cố tập trung tinh thần nghĩ đến nàng Alice trong cuốn sách nọ, đang

thu người nhỏ xíu lại và chờ đợi. Những khuôn mặt khác hiện ra: Cha, mẹ
mình, Charles, Adam, ông Samnel Hamilton, rồi đến Aron và bà cũng thấy
cả Cal đang mỉm cười nhìn bà. Trong ánh mắt của nó như ngầm nói: “Bà đã
thiếu mất nhiều thứ mà người khác có.”

Tay chân bà bắt đầu rần rần cảm giác tê liệt, ấm áp. Căn phòng sầm tối

lại, ánh đèn lung linh tan loãng như nước lỏng. Hai mắt bà nhắm kín lại.
Hơi thở yếu dần. Bà có cảm giác mình mỗi lúc một thu nhỏ dần rồi cuối
cùng tan biến vào hư vô.

Trưa hôm sau, cảnh sát trưởng Horace Quinn từ lộ Main Street rẽ qua đại

lộ Central Avenue. Ông ghé mua một ổ bánh mì Pháp còn nóng và thơm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.