PHÍA ĐÔNG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG - Trang 70

- Tôi “lước” ông “li” mà, - Lee nói.

- Được rồi, tôi còn phải về nữa.

- Tôi “lưa” ông “dề”.

- Khỏi cần. - Samuel trả lời. - Tôi đem ngựa theo để cỡi về một mình

cũng được rồi, - Ông Samuel ngồi trong xe, cạnh Lee. Con ngựa đã thắng
sẵn yên cương lẽo đẽo chạy theo đằng sau xe.

Ông Samuel thân mật hỏi:

- Chú tên gì?

- Lee. Đó là họ cha của tôi. Ông cứ gọi là Lee cũng đủ rồi.

- Tôi có đọc nhiều sách vở viết về Trung Hoa. Chú ra đời bên Trung Hoa

phải không?

- Không, sinh ở đây.

Samuel im lặng một lúc lâu trong khi chiếc xe ngựa chúi đầu chạy theo

vết cũ xuống thung lũng.

- Lee. - Cuối cùng ông lên tiếng, - tôi không hiểu tại sao chú cũng như

nhiều người Trung Hoa khác sinh đẻ tại đây từ nhỏ đến giờ mà Không nói
sõi được tiếng Anh, trong khi bên Ái Nhĩ Lan có một bộ lạc kém cỏi, lưỡi
cục mịch như củ khoai lang vẫn có thể nói được tiếng Anh bình dân trong
vòng mười năm.

Lee ngượng ngạo nói:

- Tui “lói” theo những gì người Trung Hoa “lói”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.