PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 112

xuống, và thấy hắn chui vào một xó; hắn chỉ hơi trầy da một chút, nhưng
hắn làm ra bộ bị thương. Nhìn mặt hắn, người ta tưởng hắn vừa bị ai nện
cho một trận. Hắn đang lên cơn sợ: phải nói rằng ở đây hắn là ma mới.
Nhưng cái điều làm tôi tức điên lên là những tân binh đã ra ngoài cả rồi mà
hắn lại nằm chúi ở đây cơ chứ!

Tôi điên tiết quát lên:

- Ra ngay!

Hắn không nhúc nhích, môi hắn run lên và bộ râu mép phập phồng.

- Ra ngay!

Hắn dũi cứng chân ra, nép sát vào tường và nhe răng ra, y như một con

chó.

Tôi tóm lấy tay hắn và định bắt hắn phải đứng dậy. Thế là hắn khóc. Tôi

phát điên lên. Tôi nắm lấy cổ hắn, lắc như lắc bị, đến nỗi cái đầu hắn vật
bên nọ sang bên kia. Tôi quát vào giữa mặt hắn.

- Đồ khốn nạn, mày có ra không thì bảo. Đồ chó, đồ bò cái, mày muốn

trốn phải không...

Mắt hắn trở nên lờ đờ, tôi đập đầu hắn vào tường: "Đồ cứt! ". Tôi đá cho

hắn một cú vào cạnh sườn: "Đồ con lợn! ". Tôi đùn hắn lên, đẩy đầu hắn ra
trước.

Vừa vặn lúc ấy, một đợt các bạn tôi đi qua. Trong số đó có một trung uý;

ông ta nhìn chúng tôi và hét:

- Tiến lên! Tiến lên! Dồn hàng lại! Dồn hàng lại!

Thật là những quả đấm của tôi đã không có hiệu lực bằng cái tiếng ấy.

Himmenxtôt đã nghe thấy tiếng cấp trên của hắn; hắn nhìn quanh, như chợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.