PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 34

- Lấy cái càmèn ra đây.

Chúng tôi nhìn Cát đầy vẻ tò mò. Anh ta dẫn chúng tôi đến một cái

thùng gỗ, gần ổ rơm của anh.

Rõ ràng, cái thùng đầy đến nửa toàn là đậu hầm với thịt bò. Catdinxki

đứng ưỡn ngực trước cái thùng, y như ông tướng và nói:

- Mở mắt ra, thò tay vào, đó là khẩu lệnh của người Phôi.

Bọn tôi ngạc nhiên quá. Tôi hỏi anh ta:

- Chết cha! Cát, cậu làm thế nào mà xoáy được chỗ này thế...

- Thằng cà chua đồng ý cho bê tất cả, tớ cho nó ba cái dù lụa. Này, này,

cái món đậu trắng mà ăn nguội thì tuyệt lắm đấy nhé.

Anh ta rộng rãi cho thằng nhóc một khẩu phần và nói:

- Lần sau mang càmèn đến đây, nhớ cầm ở tay kia một điếu xì gà hay

một cuộn thuốc, hiểu chưa... Rồi anh ta quay về phía chúng tôi:

- Tất nhiên, với các cậu thì được miễn khoản ấy.

Catdinxki là một người đáng quý vì anh ta có cái giác quan thứ sáu. Ở

đâu cũng có những người như vậy nhưng thoạt đầu ít ai để ý. Đại đội nào
cũng có một hai người như thế. Catdinxki là một con người tinh quái nhất
xưa nay tôi chưa từng thấy. Anh ta xuất thân từ nghề đóng giầy thì phải,
nhưng cái ấy không đáng kể, anh ta biết đủ mọi nghề. Đánh bạn với anh ta
thú đáo để. Cốp và tôi được coi là bạn của anh ta, và trong chừng mực nào
đó, Hai Vethut cũng thế. Thật ra thằng này chỉ là tay sai của anh ta thôi, vì
khi nào xoay xở món gì mà cần đến sức lực thì Cát gọi đến nó. Ngược lại,
nó cũng được hưởng những ân huệ, gọi là để đền bù cho cái công khó nhọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.