PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 62

phát súng lục cho xong chuyện đi... " Gã trẻ tuổi khó lòng chịu đựng được
khi người ta khiêng hắn đi, và nhiều nhất cũng chỉ thoi thóp được vài ngày
nữa là cùng. Tất cả nỗi đau đớn từ lúc hắn bị thương cho tới giờ không
thấm vào đâu với cái đau đớn từ giờ cho đến lúc hắn chết. Lúc này hắn còn
đang bị tê dại, và chưa cảm thấy gì. Chỉ một tiếng đồng hồ nữa, hắn sẽ
thành một cái bọc gầm rống lên vì những nỗi đau đớn không thể chịu được.
Những ngay sống sót của hắn sẽ chỉ là một hình phạt tàn nhẫn đối với hắn
mà thôi.. Để cho hắn sống thêm vài ngày nữa thì ích gì cho hắn... ”

Tôi gật dầu tán thành.

- Phải đấy Cát ạ, ta lấy một khẩu súng lục.

- Đưa đây, - anh ta nói và dừng lại.

Trông bộ dạng, tôi biết là anh ta đã quả quyết.

Chúng tôi nhìn chung quanh, nhưng không phải chỉ có mình chúng tôi.

Trước mặt chúng tôi đang hình thành một cuộc tập hợp nho nhỏ. Những cái
đầu nhô ra khỏi các hố đại bác và các ngôi mộ.

Chúng tôi đành đi tìm một cái cáng. - Cát lắc đầu:

- Những thằng bé như thế.. . Những thằng bé thật ngây thơ đáng

thương!...

Những thiệt hại của chúng tôi ít hơn chúng tôi dự đoán. Năm người chết

và tám người bị thương.

Chẳng qua chỉ là một trận pháo kích bất chợt trong một thời gian ngắn.

Hai người trong bọn chúng tôi bị chết, nằm dài trong một ngôi mộ tung
nắp, chúng tôi chỉ còn việc lấp đất lên thôi. Chúng tôi lại đi. Im lặng, chúng
tôi chạy hàng một, người nọ nối người kia. Những người bị thương đã được
chở đến trạm cứu thương. Trời buổi sáng ảm đạm. Các y tá chạy đi chạy lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.