PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 65

đòn giã cho Himmenxtôt quả là cái đỉnh cao nhất của đời nó. Nó có kể cho
tôi nghe là thỉnh thoảng nó vẫn còn nằm mê thấy cái trận ấy.

Cốp và Muynlơ nói chuyện với nhau. Cốp là người duy nhất có cái ăn

lúc này, một cà - mèn đậu, có lẽ nó đã xoay được trong bếp của tụi công
binh. Muynlơ liếc nhìn món đậu, nhưng nó tự kìm được và nói:

- Anbe này, nếu bất chợt mà hòa bình lập lại bây giờ, thì cậu sẽ làm gì...

Hòa bình à, chả có đâu... - Anbe tuyên bố gọn lỏn.

- Đành thế, nhưng nếu... - Muynlơ nhấn mạnh - thì cậu sẽ làm gì...

- Tớ sẽ vất mẹ nó cả mọi cái đi. - Cốp lầu bầu.

- Rõ rồi. Nhưng sao nữa... Tớ sẽ say bí tỉ. - Anbe trả lời.

- Đừng nói vớ vẩn nữa; tớ nói chuyện đứng đắn cơ mà...

- Tớ cũng thế, - Anbe nói, - cậu còn muốn tớ làm cái gì khác nữa... Cát

chú ý đến câu chuyện. Anh ta xin Cốp một ít đậu và được ngay; anh nghĩ
một lúc lâu rồi nói: - Phải, người ta có thể say bí tỉ, hoặc nếu không, thì lập
tức chạy đến nhà ga gần nhất và một lèo thẳng về nhà. HOÀ BÌNH, An be
này, mẹ kiếp!

Anh ta tìm trong cái ví bằng vải sơn một tấm ảnh và giơ cho cả bọn xem

một cách kiêu hãnh. - Mẹ tớ nhà mình đấy nhé. - Rồi anh ta vừa cất tấm
ảnh đi vừa chửi rủa. - Cái chiến tranh đểu cáng khốn nạn này...

Cậu nói thì dễ, - tôi nói, - vì cậu có vợ có con.

- Đúng, - anh ta tán đồng - mình phải xoay xở cho vợ con có miếng mà

ăn chứ. Chúng tôi cười.

Không phải họ thiếu thốn những thứ ấy, Cát, nếu không thì cậu cứ yêu

cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.