PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 9

Gã cà chua mặt thộn ra, còn Jađơn thì nhảy nhót chung quanh hắn.

Đằng ấy có thiệt gì đâu kia chứ. Cứ làm như bao nhiêu thức ăn là của

riêng của nó không bằng... Này, bắt đầu đi, lão lính "hậu phương" và đừng
có đếm nhầm đấy nhé

- Thôi, xéo ngay đi! - Gã cà chua hét lên.

Hắn hoang mang quá đỗi. Hắn không thể nghĩ đến một chuyện như thế.

Hắn không còn hiểu sự đời ra sao nữa. Và cũng để tỏ ra bây giờ ta phớt
tuốt, hắn lại tự động phát cho mỗi người hai lạng mật ong nhân tạo nữa kia
chứ.

Hôm nay thật là một ngày hả hê. Lại có cả chuyến thư nữa. Hầu như ai

cũng nhận được thư và báo. Giờ đây chúng tôi đi phất phơ về phía cánh
đồng cỏ sau lán trú quân. Cốp cắp ở tay một cái nắp hộp mỡ cừu.

Phía tay phải, ven đồng cỏ, người ta đã xây những chuồng xí công cộng

to lớn, cả một ngôi nhà chắc chắn có mái miết hẳn hoi. Nhưng chỗ ấy chỉ
để cho bọn lính mới chưa biết xoay xở gì thôi. Bọn chúng tôi muốn một cái
gì khoái hơn kia. Vì thế, có những cái trứng cá nhân nho nhỏ rải rác khắp
nơi và đều dùng vào một việc giống nhau. Những cái thùng này vuông,
sạch sẽ, toàn bằng gỗ, kín mít, có một chỗ ngồi thuận tiện, thật không thể
chê vào đâu được.

Bên cạnh lại có cả quai xách nữa, thành ra nó có thể bê đi bê lại dược dễ

dàng.

Bọn chúng tôi đặt ba cái thùng châu vào nhau, rồi ngồi lên, chễm chệ, ít

ra cũng phải hai tiếng đồng hồ chúng tôi mới đứng dậy.

Tôi còn nhớ, đầu tiên, lúc còn là tân binh, ở doanh trại bọn chúng tôi rất

ngượng ngập vì cái chuồng xí công cộng. Chỉ có một cái cửa ra vào mà hai
chục đứa ngồi, đứa nọ chen đứa kia, y như trong tầu hỏa. Đưa mắt một lượt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.