PHÍA TÂY KHÔNG CÓ GÌ LẠ - Trang 95

Sau đó, không khí ngột ngạt trở lại, càng thử thách cân não của chúng tôi

hơn nữa. Chúng tôi như ngồi trong nhà mồ, chỉ còn chờ một điều là cái nhà
mồ ấy đổ ụp xuống. Bất thình lình, có tiếng gầm thét và những ánh chớp
loé khác thường; tất cả các khớp của căn hầm chúng tôi chuyển răng rắc vì
nó vừa bị quật một phát vào chính giữa. May sao, viên đạn thuộc cỡ nhỏ,
và những tảng bê tông đã chống đỡ được. Tiếng kim khí va chạm nhau
loảng choảng nghe rợn cả người.

Những bức tường nghiêng ngả, súng ống, mũ mãng, đất bụi, và các thứ

bẩn thỉu bay tung cả lên. Một đám hơi lưu huỳnh lùa thốc vào tận chỗ
chúng tôi.

Nếu không ở cái hầm chắc chắn hạng nhất này, mà lại ở trong loại hầm

trú ẩn ọp ẹp như người ta làm hiện nay, thì đừng một ai hòng sống sót.

Nhưng hậu quả của phát đại bác ấy lại thật khá buồn. Cậu lính mới ban

nãy, lại bắt đầu dãy dụa và hai cậu lính khác cũng thế. Một trong ba người
lọt được ra ngoài rồi chạy biến mất. Hai gã còn lại làm chúng tôi mệt quá.
Tôi vừa đuổi theo gã chạy trốn vừa nghĩ có nên bắn một phát vào chân hắn
không.

Bỗng một tiếng rít nổi lên, tôi nằm bẹp xuống và khi nhỏm dậy thì mép

hào đã phủ đầy những mảnh trái phá bỏng rẫy, những mảnh thịt và quân
phục rách bươm. Tôi quay lại hầm.

Gã tân binh thứ nhất hình như điên thật sự. Nếu buông hắn ra, là hắn húc

đầu vào tường y như một con dê đực vậy. Ban đêm, phải đưa hắn về hậu
tuyến. Hiện giờ, chúng tôi trói hắn lại, nhưng bằng cách, nếu có tấn công có
thể lập tức cởi ra cho hắn ngay được.

Cát gạ đánh bài Soát. Còn biết làm gì hơn... Có lẽ đánh bài sẽ giúp chúng

tôi chịu đựng được tình huống. Nhưng kết quả thật thảm hại. Chúng tôi
lắng nghe từng quả đại bác rơi xuống chung quanh thành ra đếm nhầm cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.