PHONG VÂN - Trang 12

***

Vào buổi sáng ngày thứ năm, trời còn chưa bình minh, Nhan Doanh đã

dậy trước vào bếp chuẩn bị bữa sáng.

Vừa bước ra khỏi phòng ngủ, nàng đã phát hiện ra một chuyện kỳ lạ, bất

giác kêu to một tiếng!

Tuyết Ẩm đã được treo ổn định trên tường, Nhan Doanh không thể tin

nổi vào mắt mình, nhìn trân trân không nói nên lời!

Nhiếp Nhân Vương nghe tiếng chạy ra, tình cảnh trước mắt cũng khiến

y kinh ngạc.

Hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau.

"Phong nhi treo lên à?" Nhiếp Nhân Vương hỏi.

Nhan Doanh lắc đầu: "Ai biết được! Nó lấy đâu ra khả năng đấy?"

"Đi theo ta!" Nhiếp Nhân Vương vừa nói vừa cùng Nhan Doanh tiến

vào phòng ngủ của Nhiếp Phong.

Trong căn phòng mờ tối, Nhiếp Phong vẫn đang say sưa nằm ngủ, thậm

chí tiếng kêu ban nãy của Nhan Doanh cũng không làm cậu tỉnh giấc, xem
ra cậu đã kiệt sức vì mệt mỏi.

Nhiếp Nhân Vương tỉ mỉ quan sát, thấy hai tay con trai bị ma sát rách cả

da thịt, hiển nhiên đã bị té ngã vô số lần. Y xem hết những vết thương đó,
rồi chợt nói: "Quả là một đứa trẻ bất khuất."

"Nhân Vương, ý chàng là..."

"Là nó làm đấy!" Nhiếp Nhân Vương mỉm cười tán thưởng, một đao

khách tầm thường cũng không thể vung Tuyết Ẩm một cách dễ dàng, từ đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.