PHONG VÂN - Trang 159

Kỷ Nhu nghe lời nói Linh Ngọc thì cảm thấy không vui, nàng bi thương

nói: “Quỷ Hổ làm như vậy…nhất định có nguyên nhân! Hắn nhất định có
lý do!”

Linh Ngọc nói tiếp: “Hắn đương nhiên là có lý do của mình, bởi vì hắn

đã sớm quên nàng….”

Kỷ Nhu không để hắn nói hết câu, tự phủ định trước: “Không! Sẽ không

đâu!”

Linh Ngọc vẫn bám riết không tha: “Sẽ không ư? Hắn quên nàng rồi,

nàng sao lại sống chết muốn đợi hắn trở về? Huống chi hắn đã trở nên xấu
xí vô cùng, hôm nay ta cùng nàng lên núi, muốn nàng xem diện mạo thực
của hắn, để si tâm của nàng với hắn cũng chết đi!”

Linh Ngọc vì sao muốn Kỷ Nhu hết hy vọng với Quỷ Hổ? Phong thị

huynh đệ một bên cũng là người từng trải qua thứ tình cảm nam nữ này, chỉ
có điều vì trả thù thì biết ít một chút vậy, Nhiếp Phong nấp trong chỗ tối
cũng từng thấy tình thân cha mẹ, cũng hiểu nguyên nhân trong đó. Đương
nhiên, người hiểu rõ nhất vẫn là Kỷ Nhu, cặp mắt khiến người ta say mê
kia kinh ngạc nhìn Linh Ngọc, tâm ý của hắn sao nàng không hiểu chứ!

Nhưng nàng hiểu được thì sao? Từ trước tới nay nàng đối với gương

mặt tuấn mỹ kia của Linh Ngọc chưa từng có một chút rung động. Trong
lòng nàng chỉ có Quỷ Hổ tướng mạo bình thường, thậm chí là xấu xí!

Nàng kiên định nói: “Cho dù hắn trở nên xấu xí thế nào, ta vẫn sẽ chờ

hắn trở về, ta nhất định chờ hắn trở về!”

Linh Ngọc nói: “Vậy nàng khó mà không để ý cái mặt xấu xí của hắn!

Nàng biết không, mặt hắn còn không đủ da, khó coi vô cùng! Thử nghĩ
xem, thịt của hắn có thể tùy lúc dính trên người nàng, giống như lệ quỷ, chỉ
sợ nàng chưa đến gần đã bị dọa ngất đi rồi, làm sao mà nối lại duyên xưa
chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.