PHONG VÂN - Trang 21

chán. Nhưng trong mắt cậu bé, cha mẹ còn vô vị hơn cậu. Nhan Doanh vờ
như đang vá áo, Nhiếp Nhân Vương từ lúc về nhà cứ lẳng lặng uống rượu
liên tục ; hai người đối mặt không ai cất tiếng, phảng phất như chẳng còn gì
để nói với nhau.

Nhiếp Phong thấy rất khó hiểu, sao cha mẹ cứ nặng nề tâm sự, vì cớ gì

mà không thể sống vui vẻ hơn? Nhiếp Nhân Vương từng dạy cậu tập Băng
Tâm Quyết, câu cửa miệng là "Tâm nhược băng thanh, thiên tháp bất kinh",
vậy mà kết quả chính cha lại đứng ngồi không yên, là do đêm qua mẫu thân
không ngó ngàng gì đến người ư? Hay vì lòng cha đã không còn được như
băng trong?

Trong căn nhà nhỏ chật hẹp, Nhiếp Nhân Vương không dằn nổi, phá vỡ

sự im lặng vô tận đó, nhìn Nhan Doanh và nói: "Nếu không đi, hắn thủy
chung vẫn không chịu tuyệt vọng! Nếu đi ứng chiến theo ý hắn, e rằng ta
phong đao đã lâu, không nắm chắc phần thắng, nếu ta chết, nàng và Phong
nhi..."

Nhan Doanh cướp lời: "Nếu chàng chết, thiếp sẽ thay chàng chăm sóc

Phong nhi!" Ánh mắt nàng lóe sáng.

Nhiếp Nhân Vương lảng tránh ánh mắt khát cầu của nàng, chỉ chúi đầu

uống rượu. Nhan Doanh và y đã cùng chung sống nhiều năm, đương nhiên
y hiểu ý nàng. Bỗng nhiên nàng buông quần áo trong tay xuống, không nói
lời nào đi về phòng ngủ.

Bất ngờ là Nhiếp Nhân Vương không vào theo, chỉ từ từ hạ chén rượu,

rất lâu sau, cuối cùng y hít sâu một hơi, dường như đã đưa ra một quyết
định cực kỳ quan trọng, đột nhiên y đặt tay lên hai vai Nhiếp Phong, sắc
mặt nghiêm túc nói: "Phong nhi, ngày mai con làm giúp cha một chuyện,
được chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.