PHONG VÂN - Trang 356

Ánh mắt Bất Hư lóe lên, đột nhiên lấy ra từ trên giá kinh thư xuống một

bọc lụa trắng, nói: “Nếu chỉ vì quên không được, có lẽ việc này ta còn có
thể giúp được một chút.”

Ông mở bọc lụa trắng kia ra, chỉ thấy trong đó có một viên thuốc cơ

chừng đầu ngón tay.

Viên thuốc này tỏa ra ánh sáng âm trầm dị thường, Bất Hư không chút

lo lắng đem viên thuốc thả vào trong chén trà xanh trước mặt Bộ Kinh Vân,
viên thuốc rơi vào trong nước liền hóa thành một vòng xoáy…

Bất Hư hỏi: “Hài tử, ngươi từng nghe đến Mạnh Bà trà chưa?”

Mạnh Bà trà? Đó là thứ gì?

Bất Hư nói: “Tương truyền Mạnh Bà trà là thứ âm hồn uống trên đường

xuống hoàng tuyền, âm hồn uống Mạnh Bà trà xong sẽ quên hết ký ức
trước kia, sau đó đầu thai vào lục đạo, lại có mặt trên cõi đời, sinh ra lần
nữa! Sư phụ ta lúc tại thế coi sóc Di Ẩn Tự này, tinh phật pháp, thông y lý,
dùng sở học cả đời nghiên cứu, tìm vạn loại dị thảo, đến khi già thì tìm ra
được một loại kỳ dược có công dụng như Mạnh Bà Trà, đó chính là viên
thuốc ta mới bỏ vào trong chén trà của ngươi.”

Bất Hư nói tiếp: “Đáng tiếc, năm đó sư phụ tìm vạn loại dị thảo đủ

luyện được hai viên thuốc này, luyện được chưa bao lâu thì ngài đột nhiên
qua đời, có thể nói phương pháp luyện thuốc từ đây thất truyền…”

Giọng nói ông ngừng lại, bỗng chăm chú nhìn Bộ Kinh Vân, hỏi: “Hài

tử, ta đoán trong lòng ngươi chắc hẳn đang thắc mắc, nếu luyện thành hai
viên thì sao giờ chỉ còn một viên?”

Đúng thế, Bộ Kinh Vân cũng không hiểu vì sao giờ chỉ còn một viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.